14 tình khúc buồn muốn...khóc- NPV
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
14 tình khúc buồn muốn khóc
Tôi đã yêu những tình khúc buồn từ ngày xa xưa, ở cái tuổi bé tý chưa biết chút gì-dù là mơ hồ ngu ngơ, chuyện tình cảm lứa đôi. Có lẽ do trót sinh ra trong thời chiến tranh ly loạn; cái nghèo khó, cực nhọc tuổi thơ; chứng kiến quá nhiều cảnh tang tóc, bom rơi đạn lạc… đã làm nên một “thằng tôi” suy tư già dặn trước tuổi. Và những tình khúc buồn cứ lặng lẽ theo tôi suốt hành trình năm tháng, nhất là sau này khi dấn thân vào đường tình, trãi nghiệm qua đủ những cung bậc cảm xúc: nhớ nhung, hy vọng, muộn phiền, đau khổ…
Tôi đã nghe rất nhiều tình khúc buồn, còn nhớ nhạc ngoại đầu tiên có tuyển 17 tình khúc bất tử do Phạm Duy soạn lời Việt. Nhạc Việt ngoài các cây đại thụ như Văn Cao, Phạm Duy, Phạm Đình Chương, Trịnh Công Sơn,…, các tác giả Trúc Phương, Lam Phương, Vũ Thành An, Ngô Thụy Miên, Từ Công Phụng, Hoàng Thi Thơ v…v …đều để lại dấu ấn “buồn” riêng của mình với những tình khúc xứng đáng xếp vào hàng bất tử. Nghe nhạc buồn trong tâm trạng buồn thì cảm giác không có gì phải bàn cãi, nhưng một tình khúc buồn đến mức người bình thường nghe cũng buồn, nghe bất cứ lúc nào cũng thấy buồn, buốn đến ám ảnh… theo tôi chỉ có hai bài Chủ nhật buồn (Rezso Seress ) và Đừng bỏ em một mình (Phạm Duy) là vô đối. Cái chất buồn đậm đặc, thấm đẫm trong từng nốt nhạc, từng lời ca thật là thần sầu quỷ khốc, những tình khúc buồn khác dù buồn thế nào đi nữa cũng ít nhiều lệ thuộc vào tâm trạng riêng và hoàn cảnh từng người nghe, không thể nào sánh được.
1-Chủ nhật buồn- Rezso Seress(ca sỹ Khánh Ly)
Chủ nhật buồn (nguyên tác tiếng Hungary là Szomorú vasárnap, tiếng Anh – Gloomy Sunday, tiếng Pháp – Sombre Dimanche, còn có biệt danh là Bài hát tử thần) được xem như tác phẩm tầm cở thế giới của Hungary trong âm nhạc. Tại nước Pháp ca khúc này được bình chọn là bản nhạc tình buồn nhất của thế kỷ XX.
Ngay từ khi ra đời năm 1932, Chủ nhật buồn đã bắt đầu chinh phục thế giới bằng cơn sốt … đau buồn tập thể, dẫn đến… tự sát với con số lên đến hàng trăm người tại nhiều nước. Có tới 15 quốc gia đâm đơn kiện tác giả Seress buộc tội ông có liên quan đến những cái chết đó. Seress cố gắng thu hồi bài hát nhưng không thành công, bản thân ông cũng tự tử vào năm 1968 vì những ám ảnh không cưỡng nỗi.
Chủ nhật buồn” được biết đến ở Việt Nam rất sớm, từ đầu thập niên 50, qua lời Việt của nhạc sĩ Phạm Duy. Ca từ tiếng Việt, mặc dù được phỏng theo bản tiếng Pháp, nhưng lại theo sát phản ánh tinh thần của nguyên bản một cách tài tình : “Chủ nhật buồn, đi lê thê – Cầm một vòng hoa đê mê – Bước chân về với gian nhà – Với trái tim cùng nặng nề…”
2-Đừng bỏ em một mình-Thơ: Minh Đức Hoài Trinh, nhạc: Phạm Duy (ca sỹ Lệ Thu)
Đừng bỏ em một mình là lời của một cô gái chết khi còn rất trẻ. Bài hát như tâm tình oán than của cô gái khi nằm trong quan tài, từ những tiếng động lạnh người khi đóng nắp, đốt nhang, hạ huyệt… Ý niệm mãnh liệt nhất của cô xuyên suốt ca khúc chính là "Đừng bỏ em một mình" - cô không muốn những người còn sống bỏ cô lại trong nỗi cô đơn, không muốn mình bị chìm vào quên lãng trong ký ức của mọi người…
Ngay từ lời thơ Đừng bỏ em một mình đọc đã nghe lạnh buốt, ma quái, đầy xót thương. Lối dùng điệp từ hết sức tài tình của Nhạc sỹ Phạm Duy khiến bài hát càng thêm day dứt, ám ảnh khôn nguôi. Ta hãy cùng đọc lại bài thơ và lắng nghe bài hát qua giọng ca Lệ Thu:
Đừng bỏ em một mình
Đừng bỏ em một mình
Khi trăng về lạnh lẽo Khi chuông chùa u minh Chậm rãi tiếng cầu kinh Đừng bỏ em một mình Khi mưa chiều rào rạt Lũ chim buồn xơ xác Tìm nhau gục vào mình Đừng bỏ em một mình Trời đất đang làm kinh Rừng xa quằn quại gió Thu buốt vết hồ tinh Đừng bỏ em một mình Đừng bắt em làm thinh Cho em gào nức nở Hòa đại dương mông mênh Đừng bỏ em một mình Biển đêm vời vợi quá Bước chân đời nghiêng ngả Vũ trụ vàng thênh thênh | Đừng bỏ em một mình Môi vệ thần không linh Tiếng thời gian rền rĩ Đường nghĩa trang gập ghềnh Đừng bỏ em một mình Bắt em nghe tiếng búa Tiếng búa nện vào đinh Hòa trong tiếng u minh Đừng bỏ em một mình Bóng thuyền ma lênh đênh Vòng hoa tang héo úa Yêu quái vẫn vô tình Đừng bỏ em một mình Cho côn trùng rúc rỉa Cỏ dại phủ mộ trinh Cho bão tố bấp bênh Đừng bỏ em một mình Mấy ngàn năm sau nữa Ai mái tóc còn xinh Đừng bỏ em một mình |
3-Em đi rồi- Lam Phương (ca sỹ Họa Mi)
Em đi rồi được Lam Phương sáng tác dành riêng cho Họa Mi trong một hoàn cảnh đặc biệt.
Năm 1988, Họa Mi-nữ danh ca của những năm 70 có giọng hát đẹp như một loài chim hiếm hoi- đã ở lại Pháp trong một cuộc lưu diễn, để lại VN người chồng-nghệ sỹ saxophone Lê Tấn Quốc gần như mù lòa và ba người con sau 10 năm chung sống. Sự không trở về của Họa Mi gây ra những sóng gió lớn, ngoài yếu tố chính trị, việc bỏ lại chồng con bị coi là quá nhẫn tâm, vô tình vô nghĩa. Ít ai biết, đó là cả một sự hy sinh thầm lặng quên mình… chỉ vì mục đích là tìm đường chữa đôi mắt cho chồng ( nên nhớ năm 1988 VN đang trong bối cảnh khó khăn, khủng hoảng toàn diện). Ba năm sau Họa Mi bảo lãnh cho nhạc sỹ Lê Tấn Quốc và các con sang Pháp để anh có điều kiện chữa mắt. Tiếc là, đôi mắt ấy không bao giờ có thể chữa lành được nữa, những bác sỹ giỏi nhất tại Pháp cũng đành ngậm ngùi lắc đầu. Lê Tấn Quốc trở nên tuyệt vọng. với cá tính nghệ sỹ mạnh mẽ của mình, anh dứt khoát một mình trở về Việt Nam… Cuộc chia tay ấy mang nhiều nước mắt. Bởi họ vẫn còn rất yêu nhau …
Không còn cách nào khác, số phận đã buộc Họa Mi không thể quay về, đành phải tiếp tục hành trình sống nơi xứ người. Tiếng hát Họa Mi qua Em đi rồi chính là lời thổn thức rưng rưng cho thân phận riêng mình, tuyệt hay và cũng tận cùng đáy buồn:
|
Giá như có ai đó phổ nhạc bài thơ "MÊ KHÚC" của bạn, có thể sẽ thành một ca khúc buồn (nhưng chưa hẳn 'muốn khóc'). Những bài hát trên đây có cái buồn cụ thể, còn mê khúc của bạn như là nỗi sầu mênh mang, rất riêng.
ReplyDeleteTr2Chau.
he he bạn yên tâm đi blog Nhuỵ và bạn bè 12acd kon tum nhiều nghề lắm trc1 sau cũng phổ bài me khúc của nhuỵ thôi ... ko chắc là hay thôi .. bạn chờ nhe lâu đấy ...
ReplyDeleteMột tuyển tình khúc tuyệt vời với những lời bình dẫn cô đọng, trình bày công phu...Cám ơn tác giả thật nhiều
ReplyDeleterất hay! Tôi không biết nói gì hơn về những điều bạn làm.Cám ơn bạn rất nhiều và cám ơn những nhạc sĩ.Những người đã âm thầm nói lên về tình yêu và về cuộc sống......Một lần nữa,cám ơn người đã cho tôi biết diều này!
ReplyDeleteCảm ơn Tác giả NPV đã cho chúng ta bài viết thật hay !
ReplyDeleteĐúng là những tình khúc nghe buồn muốn...khóc thật.Nhưng nghe đi nghe lại, nỗi buồn như lắng đọng và được sẽ chia...Ta tiếc nuối cho những gì đã vuột khỏi tầm tay, nhưng ta không hề ân hận vì đã yêu....
ReplyDeletecảm ơn tác giả nhiều, hay quá!
ReplyDeleteQúa tuyệt vời! cảm ơn bạn đã chia sẽ! giờ mình mới biết hoàn cảnh bài hát ''Đừng bỏ em một mình'' Lời thơ và nhạc không còn j để nói nữa! buồn,cảm động quá!
ReplyDeleteThanks!!!
ReplyDeleteHôm nay chị vào nghe lại các bản nhạc xưa mà nghe lòng buồn theo đó nhuy à.Em thật khéo,toàn chọn những bài hát như lời tâm tình mà ai nghe qua cũng cảm giác có một chút của mình trong đó.Những bài hát này ai có tâm trạng mà nghe thì hết biết.Cảm ơn em.
ReplyDeleteMInh nho PLeiku qua ...
ReplyDeleteCam on NPV, bai viet rat tuyet.
ReplyDeleteThere is definitely a lot to know about this topic. I like all of the points you've made
ReplyDeleteI was extremely pleased to discover this website. I need to to thank you for ones time for this particularly fantastic read!! I definitely enjoyed every little bit of it and I have you book marked to check out new stuff in your web site.
ReplyDeleteMình đang lang thang trên mạng kiếm thông tin về bài "Buồn" vì nhỏ em nói bài Buồn phổ nhạc từ 2 bài thơ khác tác giả, tình cờ vào trang này thấy bài viết hay quá. Like bạn luôn 2 bàn tay. Mình tên Lệ Phương
ReplyDeleteCám ơn Lệ Phương đã ghé thăm và đồng cảm nhé. Chúc bạn luôn an lành và tìm thấy ở PN&BB nhiều niềm vui...
ReplyDeleteBài viết rất hay, tác giả chịu khó quá luôn! ^^
ReplyDeleteCám ơn bạn đã ghé thăm nhé. Bạn khen quá lời mất rồi, vì mình viết chỉ để giao lưu thư giãn thôi mà. Chúc bạn luôn vui, hi!
DeleteSao không có bài khúc thụy du hả bạn, bài đó hay và buồn lắm, ít nhất là đối với mình...
ReplyDeleteCám ơn bạn đã sẻ chia đồng cảm. Thật sự thì như lời vĩ thanh, còn nhiều tình khúc buồn khác rất hay nhưng mình không đưa vào hết được...
Deleteco noi buon nao mai mai .moi hieu duoc tinh nhau la ca khuc gi vay may ban.giup mig voi nha
ReplyDeleteĐó là bài Đời đá vàng của Vũ Thành An- bài này Tuấn Ngọc hát rất tuyệt
DeleteTừ lúc nào không hay, tôi thường lựa chọn những tình khúc buồn để nghe. Có lẽ cũng gần giống như tác giả, nghe nhạc buồn từ cái thuở chưa biết buồn, chưa biết yẽu...Và lần nào nghe lại những ca khúc ấy, một cảm giác buồn da diết, mênh mang cứ xoáy vào lòng...Cảm ơn tác giả vì bài viết rẩt hay, không khỏi làm người đọc phải chạnh lòng...
ReplyDelete