Trang Khúc Thụy Du Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ! Trang Khúc Thụy Du: THƠ: Anh cứ đi đi Bến đục Bơ vơ Buông Cạn tình Chiều tóc đinh hương Cho con tròn giấc mộng vàng Có bao giờ Con đừng khóc nữa... Mẹ đau Cơn mưa đêm Con yêu của mẹ vẫn còn thơ ngây Dỗ mình tìm giấc ngủ sâu Dỗi hờn Duyên cạn Đã hết một mùa ngâu Đêm hoang liêu Đêm xuân tình Điên Định mệnh Đừng phân vân Đừng yêu Giáng sinh lẻ loi Hãy nhìn nhau đi Hãy về bên em Kiếp dâu tằm Kiếp lưu đày Kiếp sau (1) Kiếp sau (2) Lỡ xuân thì Lời kinh trong từng lời ru Mẹ... và...mưa! Mộng tình Mưa sầu Nếm Người đàn bà hong tóc trong đêm Người đàn bà trong anh Người ơi...và tình ơi Nhớ Mẹ Những yêu thương của Mẹ Ru đời Soi Ta vẫn hoài hát Khúc thụy du Ta về Tàn canh Ta ngồi vá những đau thương Tặng con gái thương yêu Tay trắng Thôi em đừng khóc Thương tặng Cô Tiễn bạn Tiếng đàn đêm Tiếng thu Tình ta hoang phế bạc màu thời gian Tình yêu không thể gọi tên Tơ duyên xin hẹn kiếp sauTôi chỉ muốn làm đàn bà Tôi đi tìm tôi Tôi thấy Mẹ trong mưa Trăng và em Tri kỷ Tủi hờn Tương tư Vàng thu Về đâu? Vô vọng XIn được làm áng mây Xin được làm cơn gió Xuân đến rồi xuân đi Yêu
0 Comment: