Định mệnh- Khúc Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ĐỊNH MỆNH.
Sao ta lại đến với nhau.
Một lần gặp gỡ đớn đau một đời.
Nhớ ai ngày tháng chơi vơi.
Lá sầu hoa rụng tả tơi ngậm ngùi.
Thương người nơi chốn xa xôi.
Một mình bơi giữa bể đời đắng cay..
Còn ta mong nhớ nơi này.
Mà người đâu biết đâu hay ta buồn.
Từng đêm khắc khoải lệ tuôn.
Trăng mờ sao lặn nỗi buồn chưa vơi.
...
Đêm nay mưa gió đầy trời.
Ta ngồi đếm hạt mưa rơi nặng lòng...
Trách chi duyên kiếp long đong.
Trời xanh ghen phận má hồng đấy thôi.
Xót xa bên cạnh một người.
Một lần lầm lỡ một đời vương mang.
Trách chi duyên phận lỡ làng.
Bởi ta chẳng nỡ giữa đàng quay lưng.
Đành thôi sống cũng bằng không.
Đưa chân nhắm mắt- sóng lòng đầy vơi.
...
Cố đi hết một kiếp người.
Chờ trông chi nữa một ngày đẹp tươi...
Thuyền tình giờ đã xa khơi.
Bờ xa biển rộng chơi vơi giữa dòng.
Đơn côi giữa chốn mênh mông.
Mặc cho bão tố, cuồng phong dập vùi.
Tình yêu giờ đã hết rồi.
Người xưa cũng bỏ cõi đời ra đi
trong ta còn lại những gì.
Đau thương chất chứa. Biệt ly ngàn trùng
đi tìm một cõi hư không
ngoài trời mưa đổ trong lòng lệ rơi..
...
Tuổi xuân giờ đã qua rồi.
Ta đi tìm một góc trời riêng ta...
Khúc Thụy Du
0 Comment: