Trang Nguyễn Minh Phúc Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ! Trang Nguyễn Minh Phúc: THƠ: Bạc Liêu ơi Bài thơ dang dởBài thơ người mất trí Bài thơ tháng chạpBóng tối không lờiBuông tay Cầm câu lục bát Cầm chiều tháng ChạpCạn một hồ trường Cánh phượng hồng năm cũ Chạm bóng mùa thu Chạm cõi Mimosa Chạm đời hư không Chạm vào hạt bụiChìa khóa tình yêuChiều cuối năm ở bến xe Chìm giữa vô thường Cho bé mùa giáng sinh Cho mùa thu cũCho tuổi thanh xuân Chờ một tin buồnChưng cất nỗi buồn Chút nắng rơi thềm Có đợi tôi không Có lần tôi gọiCó người ngồi nhớ Còn chút thanh tân Còn dấu chân Người Còn đây chút Huế Còn lại chân mây Còn nhớ không Người? Cúc quỳ Pleiku Cũng đành Cuồng điên vì nhớ Dã quỳ PleikuDáng xuân Dẫu biết phù vânDưới đáy phù vân Đâu chắcĐâu đó trong em Đâu những mùa xưa... Đầy bóng hoàng hôn Đêm huyền diệu Đêm mộng Biển HồĐếm mộng ngàn chương Đêm ngồi nhớ phốĐêm vào đêm Đêm với Biển Hồ Đi với anh không...Đời đã trăm năm Đời im như tượngĐời sao im vắng Đông muộn Đừng trách mùa thuĐường trần Em có còn thương đến một người không? Em gái Sóc TrăngEm về cầm giữ đời tôi Em về tết cả giêng hai Gã đàn ông hoang tưởng Gái Huế Gánh những nỗi sầuGiáng sinh Giấu đêm vào tóc Gió qua Trà Khúc Giọt nắng mùa thu Gõ vào nỗi nhớGởi chùa Gởi chút sương mù Hơi Mẹ Hơi thở mùa Xuân Hồ nghiHôn em Huế mưa Hương tình yêuKhản giọng gọi tình Khâu lại tình xưaKhẽ tiếng dương cầm Khi chiều dần xuốngKhi nỗi buồn hóa thạchKhi tình đã nhạt Khỏa thân trăngKhông giữ được Người Không vé khứ hồiKhói trời mênh mông Là những mù sương Lá vàng thu cũ Lặng lẽ Tháp Chàm Lời cho thị Nở Lời của Thúy Vân Lời vàng Bá Kiến Mây trắng Mời em (1) Mời em (2) Một góc trời riêngMột hơi thở buồn Một thuở thanh xuân Một trời hư khôngMùa hoa sứ Mùa nguyệt cũ Mùa thu không về nữa Mùa thu với gã si tình Mùa xuân đang đợi Mùa xuân ngoài cửa sổMưa trên đá Nằm mộng Nắng ngập Ngự BìnhNếu như... Nghe khúc kinh buồn Nghe tiếng mùa XuânNghe tiếng muôn trùng Nghe vọng tiếng quêNghiễm nhiên Ngồi xuống đi em Ngọn gió lỡ thìNgủ lại với rừng Người đàn bà mộng du Người qua đời tôi Người về như nắng Nguyên đán tình yêu 1 Nguyên đán tình yêu 2Nhã caNhắn quê xa lắc tiếng kêu thầmNhặt chiếc lá chiều Nhặt một đời buồn Nhặt mùa thu cũ Nhặt mùi hương cũNhặt mùa thu úa Nhặt lá mùa thu Nhớ Ajunpa Nhớ cánh phù dungNhớ VinhNhư giọt nắng chiều Như mình có lỗi Như nhánh sông buồn Như sợi tóc người Những chuyến xe Những đêm về sáng Những ga xép buồn Niềm riêng Thị Lộ Níu làm gì một sợi tóc nào rơiNỗi lòng Thúc Sinh Nỗi nhớ mùa đông Nói với cô liêu Nông nổi mùa thuỞ bên kia cõi tạm Phải chi còn được nửa đời Phố núi Pleiku chiều phố núi Riêng một đóa quỳnh Rồi cũng bọt bèo Rơm rạ quê nhà Rót những ly buồn Sóng cuối chân cầu Sương khói sông Trà Sương mỏng Pleiku Sương Pleiku Sương thiếu nữ Tháng ba cao nguyênTháng mười, tôi… Theo em trẩy hộiThì thôi nắng xếThôi đã chiều rồi Thư gởi Thị Mầu Thưa Mẹ mùa Xuân Thức với Pleiku Thung lũng hoa vàng Tiễn M. ở ga Sóng Thần Tiếng tù và ở KonTumTìm những dấu chân Tôi nghe khẽ tiếng em và mùa xuânTôi nghe xuân gọi Tôi sẽ lặng im Trà Sư mùa nước nổi Trầm luân tôiTrăm năm chỉ chớp mưa nguồn Trên chuyến xe ngựa cuối năm Trên đỉnh Phang xi Păng Trên ngón tay người Trên nhánh sông buồn Trên những vách sầuTrôi mãi về chiều Trong gió thu phaiTrong nỗi đời riêng Từ dối gian NgườiTự hát Tự họa Tưởng chừng quên lãngUống với Bồ Tùng Linh Và những phôi phai Vẫn tưởng ai vềVấp bóng trăm năm Về ngang Chợ Nổi Về Quảng Ngãi chiều cuối năm Vết son Vịn núi lên chùa Viết cho tuổi 60Vô ngôn Vốc tay đầy nắng Với cây đàn guitar cũ Với cỏ Vớt những bọt bèo Vớt nỗi cô đơnXin chào hạt bụi Xuân bên thềm cũXuân đến Yêu dấu tan theo
0 Comment: