Một hơi thở buồn- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MỘT HƠI THỞ BUỒN
về ngồi trong những chiều sương
sầu theo mấy nhánh buồn vương mắt người
nghe vàng lá úa rụng rơi
nghe tôi tuyệt vọng nghe đời chênh vênh
những mùa thu cũ không tên
từ trong vũng nhớ mông mênh lời buồn
người về trong gió chiều buông
hay tôi chìm khuất ngàn muôn cõi rồi
tình như cơn mộng rã rời
lặng im gió tạt một hơi thở buồn
chỉ còn lại buốt màn sương
chơ vơ nắng sớm vấn vương mưa chiều
rã rời vớt những đìu hiu
chân xiêu gió lạc cô liêu đời mình
nghe từ đáy cốc lặng thinh
một hơi thở đã quyên sinh buổi nào…
nguyễn minh phúc
0 Comment: