Nói với cô liêu- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NÓI VỚI CÔ LIÊU
tôi ngồi ôm vết thương tôi
như con chim nhỏ mồ côi rã rời
chừng như ngày cũng qua rồi
còn đây lại cả một trời hoang vu
câu thơ giờ cũng mịt mù
bỏ tôi và những lời ru muộn phiền
chỉ còn lại những chung chiêng
bên ngày gió bão bên đêm chập chùng
hắt hiu sương khói muôn trùng
tôi nghe vọng lại mịt mùng đời tôi
vờ như thương tích qua rồi
mà nghe điếng cả một trời cơn đau
thôi còn gì với nghìn sau
cũng xin gửi lại úa nhàu đam mê
mốt mai trên lối đi về
một tôi với cả bốn bề cô liêu…
nguyễn minh phúc
0 Comment: