Ngọn gió lỡ thì- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NGỌN GIÓ LỠ THÌ
tôi ngồi treo mảnh hồn câm
chơ vơ niềm nhớ tím bầm nỗi đau
thấy gì từ mộng nghìn sau
mà chăn chiếu lạc mà dâu bể nhòa
chỉ là cơn gió thoảng qua
ngỡ môi thiếu phụ vỡ òa mùi hương
bóng ai xa lạ bên đường
đêm phù du nhớ tình vương dốc chiều
rưng vàng giọt nắng hắt hiu
từ cơn gió tạt mưa xiêu giữa trời
dịu dàng như mảnh trăng rơi
em cầm ngây dại rã rời riêng tôi
lỡ thì ngọn gió mồ côi
đã mang đi hết phai phôi phận người
còn gì sót lại trong nhau
là ngàn dâu bể úa nhàu xa xưa...
nguyễn minh phúc
0 Comment: