Đông lạnh- Miền Ký Ức
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ĐÔNG LẠNH
Anh về phương ấy dường như nắng
Vừa rũ chiều nay đám lá vàng
Thềm loang bóng ngã màu mây trắng
Hay là đông lạnh vội vàng sang
Anh đi. Còn lại mảnh tường loang
Đôi cánh chim bay bạc giữa đàng
Hắt hiu vài ba câu thơ gãy
Ghim lòng bỏng rát vết thời gian
Đông lạnh chiều nay anh biết không
Heo may trở dạ một đôi lần
Có người thiếu phụ ôm vô vọng
Vò nát tơ lòng giữa chênh vênh
Anh về phương ấy dường như nắng
Vừa rũ chiều nay đám lá vàng
Thềm loang bóng ngã màu mây trắng
Hay là đông lạnh vội vàng sang
Anh đi. Còn lại mảnh tường loang
Đôi cánh chim bay bạc giữa đàng
Hắt hiu vài ba câu thơ gãy
Ghim lòng bỏng rát vết thời gian
Đông lạnh chiều nay anh biết không
Heo may trở dạ một đôi lần
Có người thiếu phụ ôm vô vọng
Vò nát tơ lòng giữa chênh vênh
Người đi về phía ấy mông mênh
Từ tạ mùa thu, liễu hao mòn
Cơn gió vô tình ngang lối cũ
Thổi rát lòng ta kiếp cô đơn
Ngõ xưa còn đó người đâu vắng
Lá khua xào xạc tưởng ai về
Cành khô trơ trọi bên trời lặng
Ta nhặt mùa đông ủ cơn mê
Miền Ký Ức
Từ tạ mùa thu, liễu hao mòn
Cơn gió vô tình ngang lối cũ
Thổi rát lòng ta kiếp cô đơn
Ngõ xưa còn đó người đâu vắng
Lá khua xào xạc tưởng ai về
Cành khô trơ trọi bên trời lặng
Ta nhặt mùa đông ủ cơn mê
Miền Ký Ức
0 Comment: