Chưng cất nỗi buồn- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHƯNG CẤT NỖI BUỒN
tôi ngồi vẽ nỗi buồn câm
mây tan đầu núi sương bầm nỗi đau
mưa sầu gửi lại ngàn sau
hắt hiu dâu bể phôi phai phận người
tôi về hơ nỗi buồn tôi
cõi riêng tàn úa mây trôi mịt mùng
để rồi đến phút lâm chung
vẫn còn mê mải tận cùng hư vô
thôi chiều rồi những cơn mơ
vàng phai từ chiếu chăn hờ giấc đêm
lăn qua thân phận nổi chìm
là nghìn hư ảo mông mênh cuối trời
còn gì sót lại trong tôi
tôi mang chưng cất bên đời tôi đây
nghe khuya vỗ giấc lưu đày
cô liêu cơn mộng mệt nhoài đi hoang...
nguyễn minh phúc
0 Comment: