Người về như nắng- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NGƯỜI VỀ NHƯ NẮNG
người về như nắng giêng hai
tôi cầm khắc khoải sợ phai trong chiều
sợ người quên một lời yêu
sợ ngày mưa gió hắt hiu sương tràn
chập chùng con phố thênh thang
như tình tôi ánh đèn vàng xước mưa
bên trời sóng vỗ âm thưa
biết người còn nhớ ngày xưa không người
khẽ khàng một chút tình tôi
rơi trong quên lãng để rồi biệt tăm
con tim đau những vết bầm
môi kia ai khắc sóng ngầm vào nhau
người về như nắng dần phai
dốc cao đỉnh nhớ lạc loài một tôi
vin tay hái nỗi ngậm ngùi
tôi cầm giọt nắng ôm vùi cô liêu…
nguyễn minh phúc
0 Comment: