Đêm vào đêm- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ĐÊM VÀO ĐÊM
Người đàn bà mang nỗi sầu năm tháng
Đêm vào đêm từng sợi tóc bạc dần
Nghe tiếc nuối từng chiều trôi lãng đãng
Hiu hắt sầu chạm nỗi nhớ mênh mông
Thao thiết nhớ thuở mây tràn trên tóc
Hương tình yêu đêm hạnh phúc đợi chờ
Hằn dấu môi khung ngực trần ngà ngọc
Sợi tóc nào ngơ ngẩn giữa cơn mơ
Tình đến vội trong mưa nhòa buổi ấy
Rồi bỏ đi cùng nỗi nhớ bên trời
Nghe thầm lặng cơn mê chiều hoang hoải
Từng đêm nằm đau sợi tóc nào rơi
Giấu nỗi nhớ vào đêm tràn chân tóc
Hong khô tình mờ sương khói chơi vơi
Đêm thiếu phụ cô đơn buồn bật khóc
Một vì sao chập choạng tắt ngang trời…
Nguyễn Minh Phúc
Người đàn bà mang nỗi sầu năm tháng
Đêm vào đêm từng sợi tóc bạc dần
Nghe tiếc nuối từng chiều trôi lãng đãng
Hiu hắt sầu chạm nỗi nhớ mênh mông
Thao thiết nhớ thuở mây tràn trên tóc
Hương tình yêu đêm hạnh phúc đợi chờ
Hằn dấu môi khung ngực trần ngà ngọc
Sợi tóc nào ngơ ngẩn giữa cơn mơ
Tình đến vội trong mưa nhòa buổi ấy
Rồi bỏ đi cùng nỗi nhớ bên trời
Nghe thầm lặng cơn mê chiều hoang hoải
Từng đêm nằm đau sợi tóc nào rơi
Giấu nỗi nhớ vào đêm tràn chân tóc
Hong khô tình mờ sương khói chơi vơi
Đêm thiếu phụ cô đơn buồn bật khóc
Một vì sao chập choạng tắt ngang trời…
Nguyễn Minh Phúc
0 Comment: