Gánh những nỗi sầu- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
GÁNH NHỮNG NỖI SẦU
Có nhiều khi anh thấy mình ngớ ngẩn
Cứ đi hoài mà chẳng biết về đâu
Tình yêu đó cả một đời lận đận
Khi em yêu thì đã bạc mái đầu
Ngậm cay nghiệt những buổi chiều tê tái
Anh lặng thầm nhìn mưa đổ bên sông
Chợt thấy tiếc một đời anh hoang hoải
Trời thì xa mà ngậm ngãi mơ trầm
Em thì vậy ngàn ngăn tim ích kỷ
Ném đời anh qua giông gió mịt mùng
Từng đêm thức anh nghe mình ám thị
Mắt môi cuồng lạc lối giữa mê cung
Chỉ còn lại từng nỗi buồn như đá
Treo đời anh nặng trĩu dốc cao vời
Trong nhoài mệt của cuộc tình nghiệt ngã
Gánh nỗi sầu đi từng bước chơi vơi…
Nguyễn Minh Phúc
Có nhiều khi anh thấy mình ngớ ngẩn
Cứ đi hoài mà chẳng biết về đâu
Tình yêu đó cả một đời lận đận
Khi em yêu thì đã bạc mái đầu
Ngậm cay nghiệt những buổi chiều tê tái
Anh lặng thầm nhìn mưa đổ bên sông
Chợt thấy tiếc một đời anh hoang hoải
Trời thì xa mà ngậm ngãi mơ trầm
Em thì vậy ngàn ngăn tim ích kỷ
Ném đời anh qua giông gió mịt mùng
Từng đêm thức anh nghe mình ám thị
Mắt môi cuồng lạc lối giữa mê cung
Chỉ còn lại từng nỗi buồn như đá
Treo đời anh nặng trĩu dốc cao vời
Trong nhoài mệt của cuộc tình nghiệt ngã
Gánh nỗi sầu đi từng bước chơi vơi…
Nguyễn Minh Phúc
0 Comment: