Em ngang qua đời anh- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
EM NGANG QUA ĐỜI ANH
Em ngang qua đời anh, những tháng năm huyền thoại
Rồi tan như tro tàn, chốn thinh không
Chỉ còn đây ký ức của trái tim
Anh cất vào trang thơ ấp ủ
Em giận bỏ đi… Hỡi người thiếu phụ !
Để mình anh ở lại bơ vơ
Mà không sao có thể xóa nhòa
Bóng hình em hằn sâu trong trí não
Ta sống giữa cõi đời huyên náo
Lại tưởng là bờ bãi chốn tha ma
Ngày mai này theo tiếng thơ ta
Khúc Hát Nàng vang lên từ cát bụi…
Em đã yêu một nhà thơ huyền thoại
Chân giá tri nhất đời em đó, Cưng ơi !
Hạnh phúc, khổ đau ra mây khói cả thôi
Chỉ có tình em trong thơ anh vĩnh cửu
Em ngang qua đời anh ... biến đi như ảnh ảo ?
Xé nát tâm hồn cùng trái tim ta !
Phạm Ngọc Thái
Em ngang qua đời anh, những tháng năm huyền thoại
Rồi tan như tro tàn, chốn thinh không
Chỉ còn đây ký ức của trái tim
Anh cất vào trang thơ ấp ủ
Em giận bỏ đi… Hỡi người thiếu phụ !
Để mình anh ở lại bơ vơ
Mà không sao có thể xóa nhòa
Bóng hình em hằn sâu trong trí não
Ta sống giữa cõi đời huyên náo
Lại tưởng là bờ bãi chốn tha ma
Ngày mai này theo tiếng thơ ta
Khúc Hát Nàng vang lên từ cát bụi…
Em đã yêu một nhà thơ huyền thoại
Chân giá tri nhất đời em đó, Cưng ơi !
Hạnh phúc, khổ đau ra mây khói cả thôi
Chỉ có tình em trong thơ anh vĩnh cửu
Em ngang qua đời anh ... biến đi như ảnh ảo ?
Xé nát tâm hồn cùng trái tim ta !
Phạm Ngọc Thái
0 Comment: