Nhắn quê xa lắc tiếng kêu thầm- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NHẮN QUÊ XA LẮC TIẾNG KÊU THẦM
(Gửi Quảng Ngãi và bạn bè tôi)
Ba mươi năm làm thân lữ thứ
Áo cơm xoay tít chốn thị thành
Lòng đâu lưu lạc mà xa xứ
Nên rượu giang hồ rót dửng dưng…
Tết đến- ngâm tràn câu tống biệt
Xé lòng câu hát buổi xa quê
Đời không ly biệt làm sao biết
Tiếng gọi đò ơi… lạnh bến về…
Rượu có say đâu, sầu lưng chén
Vẫn ướt đời, buốt dập đôi môi
Nhớ quê muốn khóc mà không được
Đành ngóng chân mây bật tiếng cười…
Ta có hay đâu đời kiêu bạt
Đâu dung hồn kẻ muốn ra đi
Quay lưng một buổi là lưu lạc
Ba mươi năm chẳng chốn quay về
Gửi quê cuộc đời ta lầm lỡ
Chỉ một lần cũng đủ trăm năm
Ngậm một trời đau nơi phố chợ
Nhắn quê xa lắc tiếng kêu thầm…
Nguyễn Minh Phúc
Áo cơm xoay tít chốn thị thành
Lòng đâu lưu lạc mà xa xứ
Nên rượu giang hồ rót dửng dưng…
Tết đến- ngâm tràn câu tống biệt
Xé lòng câu hát buổi xa quê
Đời không ly biệt làm sao biết
Tiếng gọi đò ơi… lạnh bến về…
Rượu có say đâu, sầu lưng chén
Vẫn ướt đời, buốt dập đôi môi
Nhớ quê muốn khóc mà không được
Đành ngóng chân mây bật tiếng cười…
Ta có hay đâu đời kiêu bạt
Đâu dung hồn kẻ muốn ra đi
Quay lưng một buổi là lưu lạc
Ba mươi năm chẳng chốn quay về
Gửi quê cuộc đời ta lầm lỡ
Chỉ một lần cũng đủ trăm năm
Ngậm một trời đau nơi phố chợ
Nhắn quê xa lắc tiếng kêu thầm…
Nguyễn Minh Phúc
0 Comment: