Còn dấu chân Người- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CÒN DẤU CHÂN NGƯỜI
tưởng rằng tôi đã dần quên
những ngày giông bão những đêm muộn phiền
nỗi sầu không biết đặt tên
cứ loay hoay nhớ, cứ mênh mông buồn
ừ thì người đã mù sương
mưa rơi dốc nhớ nắng vương giọt sầu
người rồi như giấc chiêm bao
quanh tôi mộng mị nghìn sau ngậm ngùi
ừ thì sông suối chia đôi
nửa trôi dòng nhớ nửa phôi phai chiều
cũng đành lỡ một lần yêu
người đi úa những tàn khuya rã rời
đâu gì ngoài tiếc nhớ tôi
thời gian hư ảo cuốn trôi mịt mù
thì may còn dấu chân người
đậu trong trí nhớ một đời tôi đây...
nguyễn minh phúc
0 Comment: