Trên chuyến xe ngựa cuối năm- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TRÊN CHUYẾN XE NGỰA CUỐI NĂM
-tiễn Trúc Thanh Tâm-
vẫn còn chuyến xe ngựa
chờ tôi chiều cuối năm
dốc đời chân ngã khuỵu
bên những ngọn roi bầm
ngựa chồn chân rả gối
đau gót mòn đinh long
tôi rã rời cơm áo
sau hiên đời lặng câm
ngựa nằm đau hàm thiếc
vó buồn khua đêm thâu
tôi ném đời cay nghiệt
trong tuyệt vọng khuya sầu
chờ tôi chiều cuối năm
dốc đời chân ngã khuỵu
bên những ngọn roi bầm
ngựa chồn chân rả gối
đau gót mòn đinh long
tôi rã rời cơm áo
sau hiên đời lặng câm
ngựa nằm đau hàm thiếc
vó buồn khua đêm thâu
tôi ném đời cay nghiệt
trong tuyệt vọng khuya sầu
bao nhiêu năm tốc vó
bao nhiêu lần thu cương
một ngựa đầy mưa gió
một tôi tràn khói sương
ngửa mặt nhìn kiêu hãnh
tốc nghiêng chiều đạp mây
dựng bờm mơ tung cánh
trong vó cuồng chân bay
những lần quên roi vọt
rướn thân gò dây cương
dẵm trôi đời bội bạc
đạp nghiêng trời tai ương
bao nhiêu lần thu cương
một ngựa đầy mưa gió
một tôi tràn khói sương
ngửa mặt nhìn kiêu hãnh
tốc nghiêng chiều đạp mây
dựng bờm mơ tung cánh
trong vó cuồng chân bay
những lần quên roi vọt
rướn thân gò dây cương
dẵm trôi đời bội bạc
đạp nghiêng trời tai ương
ôi tháng ngày trai trẻ
ôm cả mộng giang hồ
để chiều nay rớt lệ
nhìn mây tràn hư vô
đâu những chiều gió cuốn
đâu những ngày bụi bay
tháng năm giờ đã muộn
trên những ngọn roi đầy
tôi ngồi sau lưng ngựa
chiều cuối năm gập ghềnh
cớ chi mà mắt ứa
trong kiếp người mong manh...
nguyễn minh phúc
ôm cả mộng giang hồ
để chiều nay rớt lệ
nhìn mây tràn hư vô
đâu những chiều gió cuốn
đâu những ngày bụi bay
tháng năm giờ đã muộn
trên những ngọn roi đầy
tôi ngồi sau lưng ngựa
chiều cuối năm gập ghềnh
cớ chi mà mắt ứa
trong kiếp người mong manh...
nguyễn minh phúc
0 Comment: