Khản giọng gọi tình- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KHẢN GIỌNG GỌI TÌNH
theo người mấy nẻo đường thôi
mà sao tôi đã một trời tương tư
từ trong đáy mắt môi cười
nhắc tôi yêu những biếng lười bỏ quên
ừ thì người với mông mênh
sao tôi khản giọng gọi tên rồi buồn
ừ thì sương chập chùng buông
cớ sao tôi đứng cuối nguồn đợi mưa
thì tôi , người biết đã thừa
nửa đời hư, nửa đời vừa lâm chung
bờ xa gió giật mưa chùng
nỗi sầu hoang phế ngại ngùng yêu ai
nghe mưa rơi xuống sông dài
cõi tình rớt đọng hai vai khẽ buồn
người về từ buổi chiều buông
xin cho tôi vọng cuối nguồn tiếng yêu…
nguyễn minh phúc
0 Comment: