Bóng tối không lời- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BÓNG TỐI KHÔNG LỜI
(bóng tối buồn không lời... -Sérenade)
nghe như chiều đang tới
dìu đất trời sang đêm
tôi về khuya chân mỏi
đụng nỗi sầu chênh vênh
phải mịt mùng bóng tối
che kín đời phù hư ?
cả một trời hấp hối
rụng xuống hàng kinh thư
tiếng chuông sầu cuối mộ
rơi giữa chiều hư không
một loài dơi cánh vỗ
chập choạng bóng ngô đồng
dìu đất trời sang đêm
tôi về khuya chân mỏi
đụng nỗi sầu chênh vênh
phải mịt mùng bóng tối
che kín đời phù hư ?
cả một trời hấp hối
rụng xuống hàng kinh thư
tiếng chuông sầu cuối mộ
rơi giữa chiều hư không
một loài dơi cánh vỗ
chập choạng bóng ngô đồng
đêm trải đầy tuyệt vọng
trong tôi đời héo khô
đợi em về viễn mộng
khi hồn mình sóng xô
gã thiền sư lần hạt
chánh điện buồn khói bay
suốt một đời theo Phật
chợt thấy mình trắng tay
bóng tối là cơn mộng
trải xuống đời mênh mông
có ai ngồi mong ngóng
một cõi về hư không
dấu đêm tràn mắt lệ
tiễn tôi lời chia phôi
tiếng chuông buồn kinh kệ
như bóng tối không lời...
nguyễn minh phúc
trong tôi đời héo khô
đợi em về viễn mộng
khi hồn mình sóng xô
gã thiền sư lần hạt
chánh điện buồn khói bay
suốt một đời theo Phật
chợt thấy mình trắng tay
bóng tối là cơn mộng
trải xuống đời mênh mông
có ai ngồi mong ngóng
một cõi về hư không
dấu đêm tràn mắt lệ
tiễn tôi lời chia phôi
tiếng chuông buồn kinh kệ
như bóng tối không lời...
nguyễn minh phúc
0 Comment: