Về Quảng Ngãi chiều cuối năm- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
VỀ QUẢNG NGÃI CHIỀU CUỐI NĂM
(gửi Lâm Anh, Trầm Thụy Du, Huyền Huyễn Thạch...)
cuối năm ta về quê ăn tết
ngẩng mặt nhìn mây tạt nẻo về
Quảng Ngãi buồn thiu chiều sắp hết
lạnh gió qua cầu nghe tái tê
bến xe ngựa đã dời đâu mất
còn lại hoàng hôn xám mặt đường
còn lại một trời xưa lưu lạc
ta ngồi ôm nỗi nhớ mù sương
góc phố buồn tênh chiều tháng chạp
quê nhà đùn khói mắt ta cay
đâu như có tiếng buồn vỡ nát
thương ta sau một kiếp lưu đày
bè bạn dăm đứa giờ thiên cổ
dăm kẻ lạc loài nắm cỏ xanh
làm sao uống cạn chiều hội ngộ
gõ chén mà ca tống biệt hành
hồn ta như cỏ như cây vậy
biết khóc cùng ai giữa chợ đời
chắp tay cúi lạy chiều sương khói
đau một trời nầy Quảng Ngãi ơi...
nguyễn minh phúc
ngẩng mặt nhìn mây tạt nẻo về
Quảng Ngãi buồn thiu chiều sắp hết
lạnh gió qua cầu nghe tái tê
bến xe ngựa đã dời đâu mất
còn lại hoàng hôn xám mặt đường
còn lại một trời xưa lưu lạc
ta ngồi ôm nỗi nhớ mù sương
góc phố buồn tênh chiều tháng chạp
quê nhà đùn khói mắt ta cay
đâu như có tiếng buồn vỡ nát
thương ta sau một kiếp lưu đày
bè bạn dăm đứa giờ thiên cổ
dăm kẻ lạc loài nắm cỏ xanh
làm sao uống cạn chiều hội ngộ
gõ chén mà ca tống biệt hành
hồn ta như cỏ như cây vậy
biết khóc cùng ai giữa chợ đời
chắp tay cúi lạy chiều sương khói
đau một trời nầy Quảng Ngãi ơi...
nguyễn minh phúc
0 Comment: