Nhặt chiếc lá chiều- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NHẶT CHIẾC LÁ CHIỀU
tôi lặng lẽ nhìn thu vàng trước ngõ
áo ai bay chiều cũ đã xa rồi
nghe nuối tiếc trải xanh tràn nỗi nhớ
trôi mịt mùng trong ký ức mồ côi
sẽ rất nhớ chiếc lá vàng rơi khẽ
bước ai về màu nắng đẫm tương tư
gió thao thiết làn mây trôi nhè nhẹ
gửi thu sang bay làn khói sương mù
chiều có lẽ đã vàng trong màu nhớ
mình tôi ngồi đợi chút gió dần qua
ôm mê mải một khối tình dang dở
nghe dần phai từng vạt nắng chưa nhòa
thôi đành hái chiếc lá chiều rơi muộn
như cuộc tình trôi giạt giữa mê hoang
có nhiều lúc thấy lòng mình mơ mộng
mới hay ai đã nhặt những thu vàng…
nguyễn minh phúc
tôi lặng lẽ nhìn thu vàng trước ngõ
áo ai bay chiều cũ đã xa rồi
nghe nuối tiếc trải xanh tràn nỗi nhớ
trôi mịt mùng trong ký ức mồ côi
sẽ rất nhớ chiếc lá vàng rơi khẽ
bước ai về màu nắng đẫm tương tư
gió thao thiết làn mây trôi nhè nhẹ
gửi thu sang bay làn khói sương mù
chiều có lẽ đã vàng trong màu nhớ
mình tôi ngồi đợi chút gió dần qua
ôm mê mải một khối tình dang dở
nghe dần phai từng vạt nắng chưa nhòa
thôi đành hái chiếc lá chiều rơi muộn
như cuộc tình trôi giạt giữa mê hoang
có nhiều lúc thấy lòng mình mơ mộng
mới hay ai đã nhặt những thu vàng…
nguyễn minh phúc
0 Comment: