Mùa thu với gã si tình- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MÙA THU VỚI GÃ SI TÌNH
cô bạn nhỏ ngoài trời đang lạnh lắm
sao không mang trên cổ chiếc khăn quàng
cho tôi chờ màu nắng của mùa sang
rơi thật khẽ trong chiều nầy chớm gió
cô hay không mùa thu về rồi đó
ngoài khung trời yêu dấu tuổi thơ xưa
gió xôn xao theo chim bướm vào mùa
xin giữ hộ tâm hồn tôi mở ngõ…
nầy đừng mít ướt nghe cô bạn nhỏ
lỡ mây trời bay đậu xuống đôi vai
nắng dịu dàng chạm cả giấc mơ ai
tôi nhặt lấy mang về ươm trên gối
nhỡ mốt mai đời sống nhiều giông gió
tôi hãy còn kỷ niệm tuổi thanh xuân
tôi hãy còn niềm thương nhớ bâng khuâng
e ấp gửi thư tình ngoài cửa lớp
sao không mang trên cổ chiếc khăn quàng
cho tôi chờ màu nắng của mùa sang
rơi thật khẽ trong chiều nầy chớm gió
cô hay không mùa thu về rồi đó
ngoài khung trời yêu dấu tuổi thơ xưa
gió xôn xao theo chim bướm vào mùa
xin giữ hộ tâm hồn tôi mở ngõ…
nầy đừng mít ướt nghe cô bạn nhỏ
lỡ mây trời bay đậu xuống đôi vai
nắng dịu dàng chạm cả giấc mơ ai
tôi nhặt lấy mang về ươm trên gối
nhỡ mốt mai đời sống nhiều giông gió
tôi hãy còn kỷ niệm tuổi thanh xuân
tôi hãy còn niềm thương nhớ bâng khuâng
e ấp gửi thư tình ngoài cửa lớp
cô nhớ nép bên hàng cây bóng rợp
những hôm trời mưa ướt xuống đôi tay
nhớ ngập ngừng hôn một chút hương hoa
đi nhè nhẹ trên cỏ mềm cô nhé
nhỡ mai kia đời trăm dâu nghìn bể
tôi hãy còn lá cỏ để tương tư
trong mê say mây vẫn đậu hiền từ
trên tóc cô những sợi mềm vương gió
cô hay chăng đây hồn tôi bở ngỡ
lẽo đẽo hoài theo gót nhẹ tiểu thơ…
hồn thênh thang chân cuống quít đợi chờ
mùa hoa cúc trôi bềnh bồng trước ngõ
hình như thu đã về sang bên đó
nên ngập ngừng một chiếc lá dần phai…
nhớ ai không mà chiếc lá thuộc bài
cứ theo tôi vào giấc mơ mỗi tối
hay tôi đã yêu rồi …cô bạn nhỏ
mùa thu về đậu mãi giữa hồn tôi…
nguyễn minh phúc
những hôm trời mưa ướt xuống đôi tay
nhớ ngập ngừng hôn một chút hương hoa
đi nhè nhẹ trên cỏ mềm cô nhé
nhỡ mai kia đời trăm dâu nghìn bể
tôi hãy còn lá cỏ để tương tư
trong mê say mây vẫn đậu hiền từ
trên tóc cô những sợi mềm vương gió
cô hay chăng đây hồn tôi bở ngỡ
lẽo đẽo hoài theo gót nhẹ tiểu thơ…
hồn thênh thang chân cuống quít đợi chờ
mùa hoa cúc trôi bềnh bồng trước ngõ
hình như thu đã về sang bên đó
nên ngập ngừng một chiếc lá dần phai…
nhớ ai không mà chiếc lá thuộc bài
cứ theo tôi vào giấc mơ mỗi tối
hay tôi đã yêu rồi …cô bạn nhỏ
mùa thu về đậu mãi giữa hồn tôi…
nguyễn minh phúc
0 Comment: