Thương tặng Cô- Khúc Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THƯƠNG TẶNG CÔ
Như thuở xưa còn ấu thơ
chúng tôi quấn quýt bên cô chẳng rời.
Thương cô một bóng chơi vơi
cô đơn chiếc bóng ngậm ngùi đắng cay.
Nỗi lòng cô mấy ai hay
bao nhiêu thế hệ tháng ngày chăm lo.
Yêu thương cô chẳng mong chờ.
Đến ngày đền đáp ...tình cô biển trời.
...
Chúng tôi mỗi đứa mỗi nơi.
Bao năm xa cách dòng đời cuốn trôi.
Tóc xanh nay đã phai rồi.
Xa xôi ký ức một thời quắt quay.
Hôm nay xum họp về đây.
Cùng cô ôn lại tháng ngày đã qua.
Kỷ niệm xưa chẳng phai nhòa.
Ba mươi năm ngỡ như là chiêm bao.
Tiếng cô ấm áp ngọt ngào.
Vỗ về an ủi khác nào mẹ cha.
Thương cô lòng bỗng xót xa.
Ngăn cho tiếng nấc vỡ òa trong tim.
Bể đời bảy nổi ba chìm.
Thuyền quyên một bóng bình yên chốn nào.
Chúng tôi khấn nguyện trời cao.
Mong cô mạnh khỏe dồi dào an vui.
Tuổi xuân dù đã qua rồi.
Nhưng cô còn có chúng tôi bên đời.
Khúc Thụy Du
0 Comment: