Và những phôi phai- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
VÀ NHỮNG PHÔI PHAI
loay hoay mãi bên dốc tình trợt ngã
anh một mình ngồi ngóng những chiều phai
nghe đá thở những buổi chiều tàn tạ
dốc đời lăn đau những vết thương dài
ngồi mà nhớ những tượng buồn xưa cũ
khúc tình câm ôm ngày tháng mệt nhoài
chút dư âm cuối cùng giờ yên ngủ
đành chôn vùi theo ký ức tàn phai
em là gió nên rồi về với gió
bỏ lại tình mê mệt dấu cuồng phong
con tim nếu có đôi lần tan vỡ
chẳng là chi khi bội bạc chất chồng
khi đã tin hạnh phúc là không thật
giấu cô liêu trong những trái tim người
nên hiểu được nơi cõi đời được mất
còn lại gì ngoài mãnh vỡ phôi phai...
Nguyễn Minh Phúc
anh một mình ngồi ngóng những chiều phai
nghe đá thở những buổi chiều tàn tạ
dốc đời lăn đau những vết thương dài
ngồi mà nhớ những tượng buồn xưa cũ
khúc tình câm ôm ngày tháng mệt nhoài
chút dư âm cuối cùng giờ yên ngủ
đành chôn vùi theo ký ức tàn phai
em là gió nên rồi về với gió
bỏ lại tình mê mệt dấu cuồng phong
con tim nếu có đôi lần tan vỡ
chẳng là chi khi bội bạc chất chồng
khi đã tin hạnh phúc là không thật
giấu cô liêu trong những trái tim người
nên hiểu được nơi cõi đời được mất
còn lại gì ngoài mãnh vỡ phôi phai...
Nguyễn Minh Phúc
0 Comment: