Những đêm về sáng- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NHỮNG ĐÊM VỀ SÁNG
tôi gọi thầm tên tôi
trong những đêm về sáng
nghe có gì vỡ rạn
trôi theo bóng đêm dài
thấy đời tôi mệt nhoài
theo từng hơi thở gấp
những mảng chiều xuống thấp
soi bóng mình bể dâu
thấy bên mình cơn đau
rớt quanh tràn đời sống
những đêm nằm chờ sáng
đau chỗ nắm quạnh hiu
tôi gọi thầm tên tôi
trong những đêm về sáng
nghe có gì vỡ rạn
trôi theo bóng đêm dài
thấy đời tôi mệt nhoài
theo từng hơi thở gấp
những mảng chiều xuống thấp
soi bóng mình bể dâu
thấy bên mình cơn đau
rớt quanh tràn đời sống
những đêm nằm chờ sáng
đau chỗ nắm quạnh hiu
mưa đổ buốt lưng chiều
mới hay mình còn sống
mới hay nghìn bão động
trên nẻo về tàn phai
tôi là ai là ai...
tôi tìm gì trên cát
những mặt người nhòa nhạt
đổ bóng sầu âm thưa
tôi có là cơn mưa
bay trong ngày vô trú
một đời mê lầm lũ
hay đâu là hư vô.
mới hay mình còn sống
mới hay nghìn bão động
trên nẻo về tàn phai
tôi là ai là ai...
tôi tìm gì trên cát
những mặt người nhòa nhạt
đổ bóng sầu âm thưa
tôi có là cơn mưa
bay trong ngày vô trú
một đời mê lầm lũ
hay đâu là hư vô.
tôi có còn nhấp nhô
như miệt mài biển sóng
đêm về khuya vỡ bóng
hay chăng đã vô thường
tôi soi mình trong gương
thấy một trời ảo vọng
trần gian nầy lồng lộng
sao không đường dung thân
chợt nghe đời hóa thân
trong những đêm nhòa nhạt
hình như từ bụi cát
ai gọi thầm tên tôi...
nguyễn minh phúc
như miệt mài biển sóng
đêm về khuya vỡ bóng
hay chăng đã vô thường
tôi soi mình trong gương
thấy một trời ảo vọng
trần gian nầy lồng lộng
sao không đường dung thân
chợt nghe đời hóa thân
trong những đêm nhòa nhạt
hình như từ bụi cát
ai gọi thầm tên tôi...
nguyễn minh phúc
0 Comment: