Thôi đã chiều rồi- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THÔI ĐÃ CHIỀU RỒI
ngồi mà vớt những tàn phai
mờ đêm dốc cạn lạc loài bóng tôi
hắt hiu mây đổ cuối trời
chênh vênh hái những rụng rơi cuối chiều
thôi đành rời rã lời yêu
người đi cùng nỗi quạnh hiu bẽ bàng
ngồi mà đếm những mùa sang
mới hay chậm quá chiều tàn bến sông
nghe con sóng chảy ngược dòng
thiên thu chìm khuất nỗi lòng chia xa
vấp chân vào khói sương nhòa
chút gì còn lại gửi tà huy bay
nầy em đêm đã xa ngày
nghìn cơn mưa tạt rơi đầy mắt môi
hỡi tôi thôi đã chiều rồi
đành nghe nỗi nhớ mồ côi gọi mình…
Nguyễn Minh Phúc
0 Comment: