Cũng đành- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CŨNG ĐÀNH...
cũng đành người phía chân mây
tôi ngơ ngác nhớ mưa bay cuối trời
đành người mây thấp chiều rơi
tôi nghe sóng vỗ một trời phôi phai
đành heo hút những sớm mai
khi tay đã trót buông rời tay nhau
khói sương chạm bóng mưa dài
còn nghe vọng tiếng thở dài một tôi
cũng đành ngày cũ xa trôi
nụ hôn rời rã đôi môi héo tàn
đành thôi mây rớt trên ngàn
bến sông hiu hắt chiều tan mịt mùng
nẻo về còn những riêng chung
cũng đành gửi lại tơ chùng duyên xưa
người đi tình xót xa vừa
cũng đành như một cơn mưa...cũng đành...
Nguyễn Minh Phúc
0 Comment: