Không vé khứ hồi- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KHÔNG VÉ KHỨ HỒI
Có những toa tàu đêm
Không bán vé khứ hồi
Những mặt người như kẽm
Lạnh buốt từng toa trôi
Gã con buôn ngồi đếm
Từng đồng tiền chực bay
Tên giang hồ im tiếng
Trong toa buồn nghiêng say
Tôi ngồi châm điếu thuốc
Nhìn ngoài trời mưa bay
Bánh xe nghiền ký ức
Rã buồn trên đốt tay
Những phận người buồn thảm
Trong một toa tàu đầy
Đèn hắt vàng cõi tạm
Bóng ai vừa qua đây
Có những toa tàu đêm
Không bán vé khứ hồi
Những mặt người như kẽm
Lạnh buốt từng toa trôi
Gã con buôn ngồi đếm
Từng đồng tiền chực bay
Tên giang hồ im tiếng
Trong toa buồn nghiêng say
Tôi ngồi châm điếu thuốc
Nhìn ngoài trời mưa bay
Bánh xe nghiền ký ức
Rã buồn trên đốt tay
Những phận người buồn thảm
Trong một toa tàu đầy
Đèn hắt vàng cõi tạm
Bóng ai vừa qua đây
Tôi ngồi nghe bánh sắt
Quay đi vòng trầm luân
Nghe phận mình héo hắt
Trôi về cõi muôn trùng
Mơ hồ trong bóng tối
Vé một chiều ga khuya
Hình như đời hấp hối
Trôi một cõi đi về …
Tiếng còi đêm vọng khẽ
Thả buồn lên không trung
Tôi vo tròn chiếc vé
Ném đời mình cáo chung…
Nguyễn Minh Phúc
Quay đi vòng trầm luân
Nghe phận mình héo hắt
Trôi về cõi muôn trùng
Mơ hồ trong bóng tối
Vé một chiều ga khuya
Hình như đời hấp hối
Trôi một cõi đi về …
Tiếng còi đêm vọng khẽ
Thả buồn lên không trung
Tôi vo tròn chiếc vé
Ném đời mình cáo chung…
Nguyễn Minh Phúc
0 Comment: