Trào lưu "yêu sớm" của các cậu ấm cô chiêu- Vũ Thị Hương Mai
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TRÀO LƯU “YÊU SỚM” CỦA CÁC CẬU ẤM CÔ CHIÊU
Phải chăng giới trẻ ngày nay đang quá dễ dãi trong tình yêu?
Yêu hết mình, chơi hết mình đang được xem là cách sống thời thượng của một bộ phận khá đông bạn trẻ. Nhiều cô cậu lao vào con đường "tình yêu" từ tuổi 15 mà không hề lường được những hậu quả nghiêm trọng có thể xảy ra.
Bà Lê Thị Túy, chuyên viên tư vấn kỹ năng và cuộc sống cho vấn đề này là một biểu hiện của lối "sống vội" của giới trẻ thế kỷ XXI. Điều này thật vô cùng tai hại vì hiện nay giới trẻ đang hiểu đó là lối sống tự do cá nhân, sống theo ý thích của bản thân mình. Cách khẳng định mình bằng những hành vi lệch chuẩn, vượt ra ngoài đạo đức ấy sẽ làm thui chột đi những giá trị nhân văn của các thế hệ kế tiếp.
Có lẽ sẽ khó có thể chấp nhận được, thậm chí gây sốc đối với ai lần
đầu bắt gặp hình ảnh một "cặp tình nhân học lớp chín" vai kề vai, âu yếm vuốt tóc, nhìn nhau đắm đuối. Nhưng những cảnh tượng yêu đương ấy giờ đây không còn là cá biệt nữa. Dưới đây là một vài "cuộc tình nhí:" nhưng đều "lâm ly" như phim ảnh khiến mỗi chúng ta phải suy nghĩ:
Linh và Sơn mới là học sinh lớp 9 của một trường bán công nhưng đã có gần 2 năm yêu nhau. Thoạt đầu, thầy cô rất bực mình và ngỡ ngàng thấy cả hai tay trong tay, vai kề vai ngay trong giờ học nên đã phải phê bình và thay đổi chỗ ngồi. Nhưng giải pháp ấy có vẻ không ăn thua nên đã buộc thầy cô phải mời bố mẹ đến để bàn biện pháo giáo dục. Trước sự can thiệp của bố mẹ và thầy cô, Linh và Sơn đã tuyên bố thẳng thừng "Nếu nhà trường và gia đình cố tình chia cắt thì cả hai sẽ rủ nhau cùng tự tử". Thế là thầy cô và bố mẹ đành phải cắn răng cho phép hai đứa được quyền... yêu, được thân mật quá trớn trong trường với điều kiện là hứa không để chuyện đáng tiếc xỷ ra trước khi tốt nghiệp THCS.
Tuấn và Hà học cùng trường THPT nhưng lại khác lớp, yêu nhau cũng đã được gần 2 năm. Mỗi buổi học ngồi trong lớp nhưng tâm trí thì đang để ở chốn nào không biết. Cả hai cùng là con nhà khá giả, sống ở thành phố nên đều được bố mẹ trang bị cho điện thoại di động. Đương nhiên chiếc điện thoại đã là phương tiện liên lạc cho nhau, suốt cả giờ học. Thầy cô và cả bạn bè nhiều lần nhắc nhở, thậm chí phải xử lý mạnh, mời phụ huynh đến và yêu cầu tắt máy trong giờ học... nhưng đều vô hiệu. Hơn thế, cả hai đã phản ứng bằng cách lấy trộm tiền của cha mẹ, bán cả xe và điện thoại để lấy tiền trốn vào Sài Gòn tiêu xài bên nhau. Nhưng kết cục thì sao, đôi "Romeo - Ruliet" này cũng phải nhanh chóng quay về với những cái túi rỗng tuyếch. Lúc này cha mẹ hai bên đành "ngậm đắng nuốt cay" mà hợp thức hóa bằng một đám cưới chưa đủ tuổi đăng ký kết hôn. Nhưng chỉ ngay năm sau thì gia đình nhí này cũng tan vỡ; ông chồng không biết làm bố, vẫn còn ham chơi; bà mẹ trẻ không biết ôm con. Cuối cùng họ đành phải gửi con để ông bà nuôi, rồi chia tay để đi học tiếp.
Quang và Linh đang học cùng lớp 10 của một trường dân lập, đã yêu nhau ngay từ ngày đầu bước vào lớp. Từ những ngày sau đó, hai cô cậu đều thức dậy từ 4 giờ sáng để rủ nhau cùng chạy bộ. Nhưng tập thể dục chỉ là cái cớ, thực chất cô cậu kéo nhau đi đến chỗ vắng vẻ để "tâm sự" đầu sát má kề. Đến ngày bố mẹ của Linh phát hiện con mình có bạn trai thì họ đã đến trương trách móc thầy cô đã khong dạy dỗ học trò nghiêm khắc, để chúng yêu đương nhăng nhít (thực chất thì nhà trường có mời phụ huynh của Quang và Linh đến để nói chuyện nhưng họ đã không đến). Linh đã cảm thấy xấu hổ khi mẹ đến lớp làm ầm chuyện đó nên đã bỏ nhà, bỏ học đi bụi. Quang thương người yêu nên đã bỏ đi theo, nhưng lang thang mãi thì không được nên nửa đêm cậu đã dắt người yêu về nhà mình xin ngủ nhờ. Biết được con gái lại ở nhà bạn trai, bà mẹ lại đến tận nơi làm ầm ĩ, vu cáo cho Quang dụ dỗ trẻ vị thành niên. Nhưng rồi hai gia đình cũng tìm mọi cách để chia rẽ hai cô cậu và lại được đáp lại bằng sự phản ứng tiêu cực "Sẵn sàng từ bỏ gia đình, chứ thề khồng bỏ người yêu".
Quả là một xã hội mà lối sống của giới trẻ đang có ảnh hưởng rất nhiều từ phim ảnh, âm nhạc, sách báo... thì thật khó tránh khỏi sự học đòi, ngộ nhận. Họ nhanh chóng đi vào chuyện yêu đương trong những cuộc đi chơi ngẫu hứng, nhưng buổi liên hoan ở bên ngoài. Chỉ cần một vài câu tỏ tình đại loại "Tớ thích cậu", "Tớ yêu cậu được không?"... thế là thành một cuộc tình. Thậm chí chỉ cần vài câu chọ ghẹo ngớ ngẩn, vài mẩu thư tình lâm ly bi đát, vài bài hát rẻ tiền... Cũng đủ khiến cho các cô cậu rung động trái tim rồi, tưởng rằng chỉ cần nói "I love you, I need you... !" đã đủ là yêu. Phần lớn những cô cậu ấy còn chưa có chút kiến thức nào về tâm sinh lý lứa tuổi để tự bảo vệ chính mình nhưng lại vô cùng liều lĩnh trong những hành vi của mình. Họ chẳng ngần ngại tuyên bố, thách thức, "một mất một còn" với gia đình, nhà trường, bè bạn... để được sống theo ý thích của mình.
Tại một phòng khám phụ sản tư nhân ở Hà Nội, chúng tôi đã chứng kiến cảnh 3 cô gái mặt còn búng ra sữa, cười nói vui vẻ bước vào. Chẳng khó khăn gì để biết được hai trong số ba cô gái trẻ ấy đến là để giải quyết cái mầm thai đang lớn dần lên trong bụng. Nghe câu chuyện giữa ba cô gái với bác sỹ thì đây đã là lần thứ 3, thứ 4 các cô đi hút thai. Nhưng thái độ mà các cô thể hiện thì chẳng ai nghĩ là đang có chuyện vui vẻ, nói cười náo nhiệt cả phòng khám. Chốc chốc điện thoại di động của một trong ba cô lại reng reng, đi ra đi vào nghe điện, chắc là của bạn trai. Sau một hồi thì tôi cũng bắt chuyện được với một trong ba cô gái còn quá trẻ ấy. Cô rất tự nhiên cởi mở, vừa nghịch điện thoại vừa nói chuyện với tôi, cô khẳng định "Đây là địa điểm khám phụ khoa và nạo hút thai rất có uy tín. Cô bác sỹ ở đây hơi khó tính nhưng làm rất cẩn thận, sạch sẽ và an toàn".
Tôi đã tỏ vẻ băn khoăn và có chút cảm thông để hỏi "Nạo hút thai đau thế sao các em chịu được, sao không dùng biện pháp tránh thai có hơn không? Nhưng cô gái đã cười "xuỳ" "Chỉ đau một chút thôi, chỉ như hút điều hòa kinh nguyệt thôi mà. Bọn em biết sớm làm sớm thì chẳng vấn đề gì cả. Thực ra bọn em cũng muốn dùng biện pháp tránh thai nhưng uống thuốc thì sợ mẹ phát hiện, còn dùng bao cao su thì bạn trai không thích vì vướng víu và mất cảm hứng. Chính vì vậy mà bọn em bị "dính" luôn". Khi được hỏi "Em có nghĩ là mình quá trẻ để làm những việc đó không" thì cô chẳng ngần ngại trả lời "Bây giờ lớp 6 lớp 7 đã biết yêu, đã biết đi nhà nghỉ và cũng biết cả... nạo hút thai. Bọn em học lớp 11 mà bây giờ mới biết là lạc hậu lắm rồi. Với lại, thời đại này đã yêu thì phải yêu cho hết mình chứ".
Câu chuyện của ba cô gái trên chỉ là một "chuyện nhỏ trong 1001 chuyện liên quan đến vấn đề quan hệ tình dục trước hôn nhân và nạo hút thai vị thành niên mà các cuộc nghiên cứu đã thống kê được.
Những cuộc tình "nóng vội" ấy sẽ đi đến đâu hay là chỉ nhận được những kết cục bi thảm? Điều đó có lẽ hoàn toàn có lý, vì hầu hết các em đều chưa chín chắn, nếu không muốn nói là "ngây dại" khi bước vào tình yêu. Ban đầu là thi vị hóa tình yêu, sau đến là đi vào tình yêu thực dụng thể xác, nhưng lại không hề lường được những hậu quả đang chất chứa bên trong. Sẽ thật sự nguy hiểm nếu bước vào tình yêu theo kiểu của một học sinh lớp 9 "Khi yêu thì phải dâng hiến thì mới gọi là yêu". Có lẽ bản thân các cô cậu đang "tuổi ăn tuổi lớn" ấy còn chưa hiểu thế nào là sự "dâng hiến" với một ý nghĩa trong sáng, tốt đẹp, để rồi sống thì đủng đỉnh còn yêu thì vội vàng.
Phải chăng giới trẻ ngày nay đang quá dễ dãi trong tình yêu?
Yêu hết mình, chơi hết mình đang được xem là cách sống thời thượng của một bộ phận khá đông bạn trẻ. Nhiều cô cậu lao vào con đường "tình yêu" từ tuổi 15 mà không hề lường được những hậu quả nghiêm trọng có thể xảy ra.
Bà Lê Thị Túy, chuyên viên tư vấn kỹ năng và cuộc sống cho vấn đề này là một biểu hiện của lối "sống vội" của giới trẻ thế kỷ XXI. Điều này thật vô cùng tai hại vì hiện nay giới trẻ đang hiểu đó là lối sống tự do cá nhân, sống theo ý thích của bản thân mình. Cách khẳng định mình bằng những hành vi lệch chuẩn, vượt ra ngoài đạo đức ấy sẽ làm thui chột đi những giá trị nhân văn của các thế hệ kế tiếp.
Có lẽ sẽ khó có thể chấp nhận được, thậm chí gây sốc đối với ai lần
đầu bắt gặp hình ảnh một "cặp tình nhân học lớp chín" vai kề vai, âu yếm vuốt tóc, nhìn nhau đắm đuối. Nhưng những cảnh tượng yêu đương ấy giờ đây không còn là cá biệt nữa. Dưới đây là một vài "cuộc tình nhí:" nhưng đều "lâm ly" như phim ảnh khiến mỗi chúng ta phải suy nghĩ:
Linh và Sơn mới là học sinh lớp 9 của một trường bán công nhưng đã có gần 2 năm yêu nhau. Thoạt đầu, thầy cô rất bực mình và ngỡ ngàng thấy cả hai tay trong tay, vai kề vai ngay trong giờ học nên đã phải phê bình và thay đổi chỗ ngồi. Nhưng giải pháp ấy có vẻ không ăn thua nên đã buộc thầy cô phải mời bố mẹ đến để bàn biện pháo giáo dục. Trước sự can thiệp của bố mẹ và thầy cô, Linh và Sơn đã tuyên bố thẳng thừng "Nếu nhà trường và gia đình cố tình chia cắt thì cả hai sẽ rủ nhau cùng tự tử". Thế là thầy cô và bố mẹ đành phải cắn răng cho phép hai đứa được quyền... yêu, được thân mật quá trớn trong trường với điều kiện là hứa không để chuyện đáng tiếc xỷ ra trước khi tốt nghiệp THCS.
Tuấn và Hà học cùng trường THPT nhưng lại khác lớp, yêu nhau cũng đã được gần 2 năm. Mỗi buổi học ngồi trong lớp nhưng tâm trí thì đang để ở chốn nào không biết. Cả hai cùng là con nhà khá giả, sống ở thành phố nên đều được bố mẹ trang bị cho điện thoại di động. Đương nhiên chiếc điện thoại đã là phương tiện liên lạc cho nhau, suốt cả giờ học. Thầy cô và cả bạn bè nhiều lần nhắc nhở, thậm chí phải xử lý mạnh, mời phụ huynh đến và yêu cầu tắt máy trong giờ học... nhưng đều vô hiệu. Hơn thế, cả hai đã phản ứng bằng cách lấy trộm tiền của cha mẹ, bán cả xe và điện thoại để lấy tiền trốn vào Sài Gòn tiêu xài bên nhau. Nhưng kết cục thì sao, đôi "Romeo - Ruliet" này cũng phải nhanh chóng quay về với những cái túi rỗng tuyếch. Lúc này cha mẹ hai bên đành "ngậm đắng nuốt cay" mà hợp thức hóa bằng một đám cưới chưa đủ tuổi đăng ký kết hôn. Nhưng chỉ ngay năm sau thì gia đình nhí này cũng tan vỡ; ông chồng không biết làm bố, vẫn còn ham chơi; bà mẹ trẻ không biết ôm con. Cuối cùng họ đành phải gửi con để ông bà nuôi, rồi chia tay để đi học tiếp.
Quang và Linh đang học cùng lớp 10 của một trường dân lập, đã yêu nhau ngay từ ngày đầu bước vào lớp. Từ những ngày sau đó, hai cô cậu đều thức dậy từ 4 giờ sáng để rủ nhau cùng chạy bộ. Nhưng tập thể dục chỉ là cái cớ, thực chất cô cậu kéo nhau đi đến chỗ vắng vẻ để "tâm sự" đầu sát má kề. Đến ngày bố mẹ của Linh phát hiện con mình có bạn trai thì họ đã đến trương trách móc thầy cô đã khong dạy dỗ học trò nghiêm khắc, để chúng yêu đương nhăng nhít (thực chất thì nhà trường có mời phụ huynh của Quang và Linh đến để nói chuyện nhưng họ đã không đến). Linh đã cảm thấy xấu hổ khi mẹ đến lớp làm ầm chuyện đó nên đã bỏ nhà, bỏ học đi bụi. Quang thương người yêu nên đã bỏ đi theo, nhưng lang thang mãi thì không được nên nửa đêm cậu đã dắt người yêu về nhà mình xin ngủ nhờ. Biết được con gái lại ở nhà bạn trai, bà mẹ lại đến tận nơi làm ầm ĩ, vu cáo cho Quang dụ dỗ trẻ vị thành niên. Nhưng rồi hai gia đình cũng tìm mọi cách để chia rẽ hai cô cậu và lại được đáp lại bằng sự phản ứng tiêu cực "Sẵn sàng từ bỏ gia đình, chứ thề khồng bỏ người yêu".
Quả là một xã hội mà lối sống của giới trẻ đang có ảnh hưởng rất nhiều từ phim ảnh, âm nhạc, sách báo... thì thật khó tránh khỏi sự học đòi, ngộ nhận. Họ nhanh chóng đi vào chuyện yêu đương trong những cuộc đi chơi ngẫu hứng, nhưng buổi liên hoan ở bên ngoài. Chỉ cần một vài câu tỏ tình đại loại "Tớ thích cậu", "Tớ yêu cậu được không?"... thế là thành một cuộc tình. Thậm chí chỉ cần vài câu chọ ghẹo ngớ ngẩn, vài mẩu thư tình lâm ly bi đát, vài bài hát rẻ tiền... Cũng đủ khiến cho các cô cậu rung động trái tim rồi, tưởng rằng chỉ cần nói "I love you, I need you... !" đã đủ là yêu. Phần lớn những cô cậu ấy còn chưa có chút kiến thức nào về tâm sinh lý lứa tuổi để tự bảo vệ chính mình nhưng lại vô cùng liều lĩnh trong những hành vi của mình. Họ chẳng ngần ngại tuyên bố, thách thức, "một mất một còn" với gia đình, nhà trường, bè bạn... để được sống theo ý thích của mình.
Tại một phòng khám phụ sản tư nhân ở Hà Nội, chúng tôi đã chứng kiến cảnh 3 cô gái mặt còn búng ra sữa, cười nói vui vẻ bước vào. Chẳng khó khăn gì để biết được hai trong số ba cô gái trẻ ấy đến là để giải quyết cái mầm thai đang lớn dần lên trong bụng. Nghe câu chuyện giữa ba cô gái với bác sỹ thì đây đã là lần thứ 3, thứ 4 các cô đi hút thai. Nhưng thái độ mà các cô thể hiện thì chẳng ai nghĩ là đang có chuyện vui vẻ, nói cười náo nhiệt cả phòng khám. Chốc chốc điện thoại di động của một trong ba cô lại reng reng, đi ra đi vào nghe điện, chắc là của bạn trai. Sau một hồi thì tôi cũng bắt chuyện được với một trong ba cô gái còn quá trẻ ấy. Cô rất tự nhiên cởi mở, vừa nghịch điện thoại vừa nói chuyện với tôi, cô khẳng định "Đây là địa điểm khám phụ khoa và nạo hút thai rất có uy tín. Cô bác sỹ ở đây hơi khó tính nhưng làm rất cẩn thận, sạch sẽ và an toàn".
Tôi đã tỏ vẻ băn khoăn và có chút cảm thông để hỏi "Nạo hút thai đau thế sao các em chịu được, sao không dùng biện pháp tránh thai có hơn không? Nhưng cô gái đã cười "xuỳ" "Chỉ đau một chút thôi, chỉ như hút điều hòa kinh nguyệt thôi mà. Bọn em biết sớm làm sớm thì chẳng vấn đề gì cả. Thực ra bọn em cũng muốn dùng biện pháp tránh thai nhưng uống thuốc thì sợ mẹ phát hiện, còn dùng bao cao su thì bạn trai không thích vì vướng víu và mất cảm hứng. Chính vì vậy mà bọn em bị "dính" luôn". Khi được hỏi "Em có nghĩ là mình quá trẻ để làm những việc đó không" thì cô chẳng ngần ngại trả lời "Bây giờ lớp 6 lớp 7 đã biết yêu, đã biết đi nhà nghỉ và cũng biết cả... nạo hút thai. Bọn em học lớp 11 mà bây giờ mới biết là lạc hậu lắm rồi. Với lại, thời đại này đã yêu thì phải yêu cho hết mình chứ".
Câu chuyện của ba cô gái trên chỉ là một "chuyện nhỏ trong 1001 chuyện liên quan đến vấn đề quan hệ tình dục trước hôn nhân và nạo hút thai vị thành niên mà các cuộc nghiên cứu đã thống kê được.
Những cuộc tình "nóng vội" ấy sẽ đi đến đâu hay là chỉ nhận được những kết cục bi thảm? Điều đó có lẽ hoàn toàn có lý, vì hầu hết các em đều chưa chín chắn, nếu không muốn nói là "ngây dại" khi bước vào tình yêu. Ban đầu là thi vị hóa tình yêu, sau đến là đi vào tình yêu thực dụng thể xác, nhưng lại không hề lường được những hậu quả đang chất chứa bên trong. Sẽ thật sự nguy hiểm nếu bước vào tình yêu theo kiểu của một học sinh lớp 9 "Khi yêu thì phải dâng hiến thì mới gọi là yêu". Có lẽ bản thân các cô cậu đang "tuổi ăn tuổi lớn" ấy còn chưa hiểu thế nào là sự "dâng hiến" với một ý nghĩa trong sáng, tốt đẹp, để rồi sống thì đủng đỉnh còn yêu thì vội vàng.
VŨ THỊ HƯƠNG MAI
Địa chỉ: Khu tập thể Tổng công ty 319
quận Long Biên, thành phố Hà Nội.
Email: huongmai8081@yahoo.com.vn
Địa chỉ: Khu tập thể Tổng công ty 319
quận Long Biên, thành phố Hà Nội.
Email: huongmai8081@yahoo.com.vn
0 Comment: