Thiếu nữ đi trong chiều mây- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THIẾU NỮ ĐI TRONG CHIỀU MÂY
Hoàng hôn buông tím đổ mặt hồ
Gương nước xôn xao với nhà thơ
Lá bay xào xạc khua vọng gió
Một cõi lòng ai tận bến mơ.
Em đi bảng lảng bên Hồ Tây
Đôi mắt huyền trong gió heo may
Dáng em mềm mại như nhành liễu
Cô gái chiều mây khuất đám cây.
Tiếng mõ chùa buông nơi ngả vắng
Thiếu nữ nghe mà vẫn lặng thinh
Để cả lòng ai thầm vương vấn
Nào phải mình anh bước cô đơn ?
Ôi, Hồ Tây ! Chiều mây sương buông
Thiếu nữ đi rồi, trời khóc không ?
Thơ anh từng giọt tan trong nước
Hồn trôi vào gió tới nơi em
Phạm Ngọc Thái
Gương nước xôn xao với nhà thơ
Lá bay xào xạc khua vọng gió
Một cõi lòng ai tận bến mơ.
Em đi bảng lảng bên Hồ Tây
Đôi mắt huyền trong gió heo may
Dáng em mềm mại như nhành liễu
Cô gái chiều mây khuất đám cây.
Tiếng mõ chùa buông nơi ngả vắng
Thiếu nữ nghe mà vẫn lặng thinh
Để cả lòng ai thầm vương vấn
Nào phải mình anh bước cô đơn ?
Ôi, Hồ Tây ! Chiều mây sương buông
Thiếu nữ đi rồi, trời khóc không ?
Thơ anh từng giọt tan trong nước
Hồn trôi vào gió tới nơi em
Phạm Ngọc Thái
0 Comment: