Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Một mình- Miền Ký Ức

Một mình-


MỘT MÌNH

Lặng ngắm chiều trên dải đất quê hương
Dáng nghiêng nghiêng qua bao ngày mưa nắng
Dáng trầm tư qua bao mùa thầm lặng
Nơi tôi về từ những cuộc chia ly

Tháng 5 mưa ngâu cứ đổ thầm thì
Hàng phượng ngủ quên rồi bừng lên sắc thắm
Nổi nhớ nhung theo màu hoa ...nhớ lắm
Những con đường,những góc phố ...mờ xa

Ta nhặt nhiều hong lấy tiếng lòng ta
Nhặt câu thơ ủ ấm đời hoang hoải
Ta nhặt nắng tàn dư còn sót lại
Trong mắt người...vội vã-một mùa yêu

Ta lắng nghe trong gió chút cô liêu
Chút đơn côi trên mắt người thiếu phụ
Chút khát khao nấu nung đời...vần vũ
Chút giao mùa.nghe tiếc một miền xa

Ta lặng nhìn một chiều chỉ riêng ta
Riêng một cõi thênh thang mình ta bước
Như cánh nhạn vắt ngang trời lả lướt
Ta độc hành với chiếc bóng riêng ta.

Và một ngày như thế lại trôi qua...

          Miền Ký Ức- 18.05

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian