Gió qua Trà Khúc- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
GIÓ QUA TRÀ KHÚC
về lại Sông Trà chiều xuống thấp
tôi lạc bãi bồi xanh ngút cây
có lẽ sóng tràn lên đỉnh dốc
nên sương chống chếnh trãi giăng đầy
câu thơ cũ ngày rời phố chợ
Quảng Ngãi ngày về không mũ che *
may còn có quê hương mà nhớ
dù hắt hiu những lối đi về
quán cóc một tôi - ngày xuống chậm
bè bạn đâu rồi tiếng gọi khan
chỉ bóng chiều rơi tràn ngùi ngậm
ném xuống đời nhau những vết bầm
chiều nay gió thổi qua Trà Khúc
có thấy hồn tôi chìm mây bay
thấp thoáng bờ xe chiều gió giục
khói sóng không nhòa... sao mắt cay...
Nguyễn Minh Phúc
về lại Sông Trà chiều xuống thấp
tôi lạc bãi bồi xanh ngút cây
có lẽ sóng tràn lên đỉnh dốc
nên sương chống chếnh trãi giăng đầy
câu thơ cũ ngày rời phố chợ
Quảng Ngãi ngày về không mũ che *
may còn có quê hương mà nhớ
dù hắt hiu những lối đi về
quán cóc một tôi - ngày xuống chậm
bè bạn đâu rồi tiếng gọi khan
chỉ bóng chiều rơi tràn ngùi ngậm
ném xuống đời nhau những vết bầm
chiều nay gió thổi qua Trà Khúc
có thấy hồn tôi chìm mây bay
thấp thoáng bờ xe chiều gió giục
khói sóng không nhòa... sao mắt cay...
Nguyễn Minh Phúc
(* Quảng Ngãi tôi về không mũ đội - ý thơ Phan Nhự Thúc )
0 Comment: