Đông muộn- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ĐÔNG MUỘN
Có lẽ mùa đông về muộn quá
Nên nhớ em với nỗi nhớ thật đầy
Sớm mai nay nhìn thu vàng rụng lá
Chợt hay rằng trời đã chớm heo may
Con chim sẻ nằm im còn ngái ngủ
Mây trôi qua và gió níu lại gần
Anh nghe chút hương thầm mùa thu cũ
Rơi khẽ khàng giữa gió lạnh mùa đông
Anh bỗng hiểu bên đời anh lận đận
Vẫn còn em trong bao nỗi muộn phiền
Mùa đông đến chiếc lá buồn rơi chậm
Chạm vào hồn từng nỗi nhớ chênh vênh
Anh sẽ đợi như đã từng chờ đợi
Nụ hôn em trong đêm- thánh- vô- cùng
Hình như nắng cũng thắp vàng nỗi nhớ
Nên ngập ngừng rơi xuống giữa thinh không…
Nguyễn Minh Phúc
Có lẽ mùa đông về muộn quá
Nên nhớ em với nỗi nhớ thật đầy
Sớm mai nay nhìn thu vàng rụng lá
Chợt hay rằng trời đã chớm heo may
Con chim sẻ nằm im còn ngái ngủ
Mây trôi qua và gió níu lại gần
Anh nghe chút hương thầm mùa thu cũ
Rơi khẽ khàng giữa gió lạnh mùa đông
Anh bỗng hiểu bên đời anh lận đận
Vẫn còn em trong bao nỗi muộn phiền
Mùa đông đến chiếc lá buồn rơi chậm
Chạm vào hồn từng nỗi nhớ chênh vênh
Anh sẽ đợi như đã từng chờ đợi
Nụ hôn em trong đêm- thánh- vô- cùng
Hình như nắng cũng thắp vàng nỗi nhớ
Nên ngập ngừng rơi xuống giữa thinh không…
Nguyễn Minh Phúc
0 Comment: