Vốc tay đầy nắng- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
VỐC TAY ĐẦY NẮNG
vốc đầy tay nắng tháng giêng
tôi ru em ngủ bên triền cát xưa
hẹn hò sớm nắng chiều mưa
tôi ngồi đợi gió đan vừa yêu thương
nắng chi nắng ngập con đường
nắng tràn mái tóc người thương tôi rồi
với tay quờ nụ hoa trời
nửa da diết nhớ nửa bồi hồi thương
gió chi gió thổi đầy vườn
làm sao níu được nỗi thương nhớ người
chiều xuân hoa nở trắng trời
đưa bàn tay hứng thành lời trao duyên
đêm gì đêm chẳng ngủ yên
cho sương giăng kín nỗi niềm bâng khuâng
mới hay trời thấp thật gần
mới hay tôi đã trăm lần yêu em…
mới hay tình nhói con tim
sáng nay thức dậy tôi tìm giêng hai…
Nguyễn Minh Phúc
vốc đầy tay nắng tháng giêng
tôi ru em ngủ bên triền cát xưa
hẹn hò sớm nắng chiều mưa
tôi ngồi đợi gió đan vừa yêu thương
nắng chi nắng ngập con đường
nắng tràn mái tóc người thương tôi rồi
với tay quờ nụ hoa trời
nửa da diết nhớ nửa bồi hồi thương
gió chi gió thổi đầy vườn
làm sao níu được nỗi thương nhớ người
chiều xuân hoa nở trắng trời
đưa bàn tay hứng thành lời trao duyên
đêm gì đêm chẳng ngủ yên
cho sương giăng kín nỗi niềm bâng khuâng
mới hay trời thấp thật gần
mới hay tôi đã trăm lần yêu em…
mới hay tình nhói con tim
sáng nay thức dậy tôi tìm giêng hai…
Nguyễn Minh Phúc
0 Comment: