Viết cho tuổi 60- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
VIẾT CHO TUỔI 60
lục thập nhi nhĩ thuận bởi điếc mất một tai chiều quờ tay thở dốc rượu chưa cầm đã say đầu giường nào tây y cuối giường nào đông dược cái chân thì muốn đi cái đầu la không được sáu mươi năm vùn vụt ngẫm ra đã một đời bao nhiêu lần sướng hụt bao nhiêu ngày mê tơi sáu mươi năm mỏi mệt xất bất... gạo với tiền cứ tưởng đời sắp hết ung dung đường quy tiên... vậy mà đâu ai biết vẫn mơ với chẳng màng cái tình yêu chết tiệt già mà còn đa mang ra đường nghe... thưa bác muốn chống gậy hỏi trời thương thân già tóc bạc đâu ai buồn hơn tôi... nhìn mấy cô phơi phới thấy tiếc chi cuộc đời phải trẻ vài chục tuổi chắc chi mình... dở hơi |
chiều ngồi nhìn mây trắng
thương con đò bến sông mốt mai về cõi lặng cuộc đời là sắc không sáu mươi năm trần thế nhìn hư ảo thăng trầm đêm tụng hồi kinh kệ miệng mồm như gã câm... thằng lớn kêu đứng dậy thằng nhỏ thèm nghe đâu đi chơi thì dùng gậy có gậy lại không xài... sự đời vô thiên lủng nói riết hóa tào lao lão Y Vân nói đúng: sáu mươi năm là bao... viết trong ngày 60 tuổi nguyễn minh phúc |
0 Comment: