Như sợi tóc người- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NHƯ SỢI TÓC NGƯỜI
xin tôi làm sợi tóc người
bay trong trí nhớ một đời tàn phai
khi tình là những sớm mai
dấu chân ai khắc cơn đau muộn phiền
ru người với tháng năm quên
gió trong chiều úa vây quanh chỗ ngồi
chỉ làm sợi tóc người thôi
đã nghe mưa nắng một trời tương tư
môi thơm giữa tiếng em cười
tôi nghe tình hát bên đời thực hư
cho tôi quên những biếng lười
phơi trong nỗi nhớ tình người bao dung
dẫu mai sông suối nghìn trùng
dẫu mai dâu bể mịt mùng đời nhau
thì còn sợi tóc người đây
tôi còn giữ mãi nghìn sau nồng nàn...
nguyễn minh phúc
xin tôi làm sợi tóc người
bay trong trí nhớ một đời tàn phai
khi tình là những sớm mai
dấu chân ai khắc cơn đau muộn phiền
ru người với tháng năm quên
gió trong chiều úa vây quanh chỗ ngồi
chỉ làm sợi tóc người thôi
đã nghe mưa nắng một trời tương tư
môi thơm giữa tiếng em cười
tôi nghe tình hát bên đời thực hư
cho tôi quên những biếng lười
phơi trong nỗi nhớ tình người bao dung
dẫu mai sông suối nghìn trùng
dẫu mai dâu bể mịt mùng đời nhau
thì còn sợi tóc người đây
tôi còn giữ mãi nghìn sau nồng nàn...
nguyễn minh phúc
0 Comment: