Tưởng chừng quên lãng- Nguyễn Minh Phúc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TƯỞNG CHỪNG QUÊN LÃNG
mười năm qua rồi đó nhỏ
mưa xa còn ướt bên trời
anh đứng hiên ngày cuối gió
nhớ hoài một cuộc tình rơi
mười năm dài không hở nhỏ
gió thênh thang rớt vai mềm
có người gói thương làm nhớ
thả vào sương khói chênh vênh
mười năm nắng phai bờ giậu
hoa cau rụng trắng hiên nhà
hái mùa thu ngày thơ ấu
nhớ người em gái phương xa
mười năm tưởng chừng quên lãng
nghe mưa buồn một góc trời
chông chênh nỗi buồn năm tháng
bóng chiều buốt gió chơi vơi
…mười năm còn gì không nhỏ
ngồi nghe sầu một kiếp người
chiều nay ai về cuối phố
trả giùm tôi cuộc tình phai…
nguyễn minh phúc
mưa xa còn ướt bên trời
anh đứng hiên ngày cuối gió
nhớ hoài một cuộc tình rơi
mười năm dài không hở nhỏ
gió thênh thang rớt vai mềm
có người gói thương làm nhớ
thả vào sương khói chênh vênh
mười năm nắng phai bờ giậu
hoa cau rụng trắng hiên nhà
hái mùa thu ngày thơ ấu
nhớ người em gái phương xa
mười năm tưởng chừng quên lãng
nghe mưa buồn một góc trời
chông chênh nỗi buồn năm tháng
bóng chiều buốt gió chơi vơi
…mười năm còn gì không nhỏ
ngồi nghe sầu một kiếp người
chiều nay ai về cuối phố
trả giùm tôi cuộc tình phai…
nguyễn minh phúc
0 Comment: