Bến đục- Khúc Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BẾN ĐỤC.
Đêm đêm ngước mặt nhìn sao.
Tôi thường tự hỏi trời cao phương nào.
Trăng đùa với gió lao xao.
Cười tôi một thuở thanh tao đâu rồi.?
Năm xưa tuổi mới đôi mươi.
Má hồng lúng liếng- mắt cười thơ ngây.
Hồn nhiên cùng với cỏ cây.
Mộng mơ cùng gió tôi nào đâu hay.
Nụ hồng chưa kịp trao tay.
Tình yêu chưa kịp đắm say men nồng.
Đâu nào biết bến đục- trong.
Mà tôi đã vội lấy chồng...theo ai!
Bỏ me ̣với những đêm dài.
Nhọc nhằn cực khổ chẳng ai đỡ đần.
Lòng tôi đau xót vô ngần.
Giờ đây mới biết sai lầm ngày xưa.
Mẹ tôi đi sớm về trưa.
Thân cò lặn lội nắng mưa một mình...
Đêm nay trăng sáng lung linh.
Thuyền tôi bến đục...
Duyên tình dở dang.
Sầu rơi rụng ánh trăng vàng.
Thuyền tôi một chuyến sang ngang lỡ làng..!
Khúc Thụy Du
Đêm đêm ngước mặt nhìn sao.
Tôi thường tự hỏi trời cao phương nào.
Trăng đùa với gió lao xao.
Cười tôi một thuở thanh tao đâu rồi.?
Năm xưa tuổi mới đôi mươi.
Má hồng lúng liếng- mắt cười thơ ngây.
Hồn nhiên cùng với cỏ cây.
Mộng mơ cùng gió tôi nào đâu hay.
Nụ hồng chưa kịp trao tay.
Tình yêu chưa kịp đắm say men nồng.
Đâu nào biết bến đục- trong.
Mà tôi đã vội lấy chồng...theo ai!
Bỏ me ̣với những đêm dài.
Nhọc nhằn cực khổ chẳng ai đỡ đần.
Lòng tôi đau xót vô ngần.
Giờ đây mới biết sai lầm ngày xưa.
Mẹ tôi đi sớm về trưa.
Thân cò lặn lội nắng mưa một mình...
Đêm nay trăng sáng lung linh.
Thuyền tôi bến đục...
Duyên tình dở dang.
Sầu rơi rụng ánh trăng vàng.
Thuyền tôi một chuyến sang ngang lỡ làng..!
Khúc Thụy Du
0 Comment: