Tôi thấy Mẹ trong mưa- Khúc Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TÔI THẤY MẸ TRONG MƯA
Tôi thấy trong mỗi giọt mưa.
Là từng ký ức xa xưa hiện về.
Là lầy lội quãng đường quê.
Là bóng dáng Mẹ lê thê lối mòn.
Chân trần bíu giữ đường trơn.
Là đôi quang gánh nặng sờn áo thô.
Là đôi mắt ứa lệ mờ.
Đời Mẹ là cả bài thơ nao lòng.
Mỗi giọt mưa, mỗi long đong.
Mưa trôi duyên phận má hồng về đâu.
Ngàn giọt mưa, vạn nỗi sầu.
Chồng chung một kiếp nỗi đau khôn cùng.
Nhìn mưa tôi khóc rưng rưng.
Thương Mẹ năm tháng lạnh lùng gối chăn.
Những đêm mưa đổ lạnh căm.
Mẹ tôi một bóng chỗ nằm trơ vơ.
Một mình tám đứa con thơ.
Đêm ngày lẫn lộn bơ phờ xác thân.
Giọt mưa ngân những nốt trầm.
Ru một đời Mẹ âm thầm lệ đau.
Khúc Thụy Du
Tôi thấy trong mỗi giọt mưa.
Là từng ký ức xa xưa hiện về.
Là lầy lội quãng đường quê.
Là bóng dáng Mẹ lê thê lối mòn.
Chân trần bíu giữ đường trơn.
Là đôi quang gánh nặng sờn áo thô.
Là đôi mắt ứa lệ mờ.
Đời Mẹ là cả bài thơ nao lòng.
Mỗi giọt mưa, mỗi long đong.
Mưa trôi duyên phận má hồng về đâu.
Ngàn giọt mưa, vạn nỗi sầu.
Chồng chung một kiếp nỗi đau khôn cùng.
Nhìn mưa tôi khóc rưng rưng.
Thương Mẹ năm tháng lạnh lùng gối chăn.
Những đêm mưa đổ lạnh căm.
Mẹ tôi một bóng chỗ nằm trơ vơ.
Một mình tám đứa con thơ.
Đêm ngày lẫn lộn bơ phờ xác thân.
Giọt mưa ngân những nốt trầm.
Ru một đời Mẹ âm thầm lệ đau.
Khúc Thụy Du
0 Comment: