Mưa sầu- Khúc Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MƯA SẦU
Mưa rơi mà chi nhân thế sầu
Lòng buồn hiu hắt suốt mùa ngâu
Đâu ai thương nhớ, mà thương nhớ
Vần thơ ngày cũ nhạt phai màu.
Mưa ơi mang ngày tháng đi mau
Mang theo thương nhớ nối nhịp cầu
Để ta gặp người ta yêu dấu
Cho thỏa lòng mong ước bấy lâu...
Đã biết chẳng là gì của nhau
Chờ đợi mà chi tóc phai màu
Dẫu anh đã nói rằng hạnh phúc
Là mong- là nhớ- là chờ nhau.
Em sẽ chờ anh đến kiếp sau
Chờ mưa gieo rắc những giọt sầu
Phương trời xa xôi anh có thấu
Có mong cho hết một mùa ngâu...
Khúc Thụy Du
Mưa rơi mà chi nhân thế sầu
Lòng buồn hiu hắt suốt mùa ngâu
Đâu ai thương nhớ, mà thương nhớ
Vần thơ ngày cũ nhạt phai màu.
Mưa ơi mang ngày tháng đi mau
Mang theo thương nhớ nối nhịp cầu
Để ta gặp người ta yêu dấu
Cho thỏa lòng mong ước bấy lâu...
Đã biết chẳng là gì của nhau
Chờ đợi mà chi tóc phai màu
Dẫu anh đã nói rằng hạnh phúc
Là mong- là nhớ- là chờ nhau.
Em sẽ chờ anh đến kiếp sau
Chờ mưa gieo rắc những giọt sầu
Phương trời xa xôi anh có thấu
Có mong cho hết một mùa ngâu...
Khúc Thụy Du
0 Comment: