Xin được làm cơn gió- Khúc Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
XIN ĐƯỢC LÀM CƠN GIÓ
Vầng trăng xưa còn đó.
Vẫn khi tỏ khi mờ. Chỉ lòng ta trơ vơ. Bên dòng đời quạnh quẽ. Dòng sông xưa lặng lẽ. Đưa con nước về xuôi. Ta đơn côi lội ngược. Tìm về tháng năm xưa. Trời đất vẫn giao mùa. Thu qua rồi đông đến. Lòng ta chợt xao xuyến. Hỏi lá sẽ về đâu khi thời gian úa màu. Lá buồn nói kiếp sau. Xin được làm cơn gió. Để đời không vò võ. Ngồi chờ tháng năm qua. |
Ta lại hỏi chính ta.
Còn bao nhiêu lần nữa.
Mùa trăng về qua cửa.
Cho ta dệt vần thơ.
Ươm tình trên gối mộng
đời sao nghe trống vắng.
Như một cánh đồng hoang.
Yêu thương cứ ngút ngàn.
Trải dài theo cơn gió.
Ký ức xưa còn đó.
Dĩ vãng chẳng mờ phai.
Từng đêm dài đếm bước.
Gom hết kỷ niệm xưa.
Cùng mưa nắng bao mùa.
Làm hành trang bước tiếp..
Đời ôi sao mỏi mệt.
Ta muốn được dừng chân.
Trả hết nợ gian trần.
Vui buồn mặc thế nhân.
Khúc Thụy Du
Còn bao nhiêu lần nữa.
Mùa trăng về qua cửa.
Cho ta dệt vần thơ.
Ươm tình trên gối mộng
đời sao nghe trống vắng.
Như một cánh đồng hoang.
Yêu thương cứ ngút ngàn.
Trải dài theo cơn gió.
Ký ức xưa còn đó.
Dĩ vãng chẳng mờ phai.
Từng đêm dài đếm bước.
Gom hết kỷ niệm xưa.
Cùng mưa nắng bao mùa.
Làm hành trang bước tiếp..
Đời ôi sao mỏi mệt.
Ta muốn được dừng chân.
Trả hết nợ gian trần.
Vui buồn mặc thế nhân.
Khúc Thụy Du
0 Comment: