Duyên cạn- Khúc Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
DUYÊN CẠN.
Phải buông như chưa từng chạm.
Vào những nỗi nhớ không tên.
Buông khi lòng người mắc cạn.
Trút bỏ đi những ưu phiền.
Phải buông như chưa từng chạm.
Không cần bày tỏ phân minh.
Hận thù làm tim chai sạn.
Cần chi ta phải trần tình.
Phải buông như chưa từng chạm.
Bởi lòng ích kỷ nhỏ nhen.
Dẫu cho đã từng là bạn.
Cũng xem như chưa hề quen.
Phải buông như chưa từng chạm.
Để lòng thanh thản bước đi.
Mặc cho người đời xét đoán.
Trả vay cũng chẳng ích gì....
Khúc Thụy Du
( ý của ca sĩ Trà Trung Trực).
Phải buông như chưa từng chạm.
Vào những nỗi nhớ không tên.
Buông khi lòng người mắc cạn.
Trút bỏ đi những ưu phiền.
Phải buông như chưa từng chạm.
Không cần bày tỏ phân minh.
Hận thù làm tim chai sạn.
Cần chi ta phải trần tình.
Phải buông như chưa từng chạm.
Bởi lòng ích kỷ nhỏ nhen.
Dẫu cho đã từng là bạn.
Cũng xem như chưa hề quen.
Phải buông như chưa từng chạm.
Để lòng thanh thản bước đi.
Mặc cho người đời xét đoán.
Trả vay cũng chẳng ích gì....
Khúc Thụy Du
0 Comment: