Kiếp dâu tằm- Khúc Thụy Du
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KIẾP DÂU TẰM
Người chẳng hạnh phúc tôi cũng không
Cười vui chỉ là dối gian lòng
Tôi chôn đời mình trong buồn tủi
Vì còn chi nữa mà chờ mong
Thuở môi còn son má còn hồng
Thơ ngây làm sao biết đục trong
Một bước chân đi là tôi đã
Gửi cả tin yêu về bên chồng
Một năm... mười năm... ba mươi năm
Bao nhiêu là đủ kiếp dâu tằm
Rút ruột nhả tơ rồi lặng lẽ
Chết đi với một tấm thân trần
Một ngày cũng là nghĩa trăm năm
Chữ duyên chữ nợ ghép chung vần
Ừ thôi chữ tình không còn nữa
Còn đây chữ nghĩa bỏ không đành...
Khúc Thụy Du
Người chẳng hạnh phúc tôi cũng không
Cười vui chỉ là dối gian lòng
Tôi chôn đời mình trong buồn tủi
Vì còn chi nữa mà chờ mong
Thuở môi còn son má còn hồng
Thơ ngây làm sao biết đục trong
Một bước chân đi là tôi đã
Gửi cả tin yêu về bên chồng
Một năm... mười năm... ba mươi năm
Bao nhiêu là đủ kiếp dâu tằm
Rút ruột nhả tơ rồi lặng lẽ
Chết đi với một tấm thân trần
Một ngày cũng là nghĩa trăm năm
Chữ duyên chữ nợ ghép chung vần
Ừ thôi chữ tình không còn nữa
Còn đây chữ nghĩa bỏ không đành...
Khúc Thụy Du
0 Comment: