Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Một thuở nào... (NPV)

     Một thuở nào...

Một thuở nào        Em là hoa Phong Lan         
        Đưa ta vào sầu mộng
        Nghe hương em mênh mang
        Nghe lòng ta gợn sóng.


                    Em là hoa Trinh Nữ
                    Ta viễn khách bên đường
                     Đôi bàn tay lữ thứ
                     Nâng niu tìm yêu thương.


         Em là hạt bụi mờ
         Ta ngọt ngào gió mát
         Đưa em về nơi xa
         Cho cuộc đời bát ngát!


                    Một thuở nào bên nhau
                    Hương tóc em dịu ngọt
                    Một thuở nào xa nhau
                    Vỡ tan giòng nước mắt.
..


         Phong Lan nay vẫn nở
         Hương thơm ngát rừng sâu
         Nhưng đâu rồi lối mộng?
         Ta lạc loài thung sâu.


                      Trinh nữ xưa còn thẹn
                      Khép cánh lá mơ màng
                      Ta nhớ lời thề hẹn
                      Tháng ngày còn lang thang.


          Về đâu, hạt bụi mờ ?
          Giữa lòng sa mạc khát
          Lối mòn nào trên cát ?
          Ốc đảo đầy hoang vu...

                      Về đâu? Ôi về đâu,
                      Bước chân trần đói lả.
                      Ta yêu trong vất vả    
                      Sao vẫn hoài thương đau?


                                   NPV -1985

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian