Thơ hay Tuổi học trò- nhiều TG
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THƠ HAY TUỔI HỌC TRÒ
----------------------(nhiều tác giả)----------------------
Kính gửi tuổi học trò
( Nguyễn Duy)
Học trò con trai ma quỷ
học trò con gái thần tiên
thầy bắt thần tiên ngồi kèm ma quỷ
Bén hơi ma quỉ ghẹo thần tiên
lập lòe đom đóm vĩnh cửu
ô mai đổi kẹo bạc hà
Lấm láp trang đời mỗi dày mỗi kịch
tuổi học trò đồng nghĩa với trang thơ
thời gian không mất trắng bao giờ
Câu chuyện học trò không đầu không cuối
tình ý học trò quả me chua loét
lưu bút mùa hoa phượng cháy không nguôi
Lá thư học trò vu vơ dấm dúi
nỗi nhớ học trò chấp chới suốt đời nhau
đẹp như là không đâu vào đâu.
Học trò con trai ma quỷ
học trò con gái thần tiên
thầy bắt thần tiên ngồi kèm ma quỷ
Bén hơi ma quỉ ghẹo thần tiên
lập lòe đom đóm vĩnh cửu
ô mai đổi kẹo bạc hà
Lấm láp trang đời mỗi dày mỗi kịch
tuổi học trò đồng nghĩa với trang thơ
thời gian không mất trắng bao giờ
Câu chuyện học trò không đầu không cuối
tình ý học trò quả me chua loét
lưu bút mùa hoa phượng cháy không nguôi
Lá thư học trò vu vơ dấm dúi
nỗi nhớ học trò chấp chới suốt đời nhau
đẹp như là không đâu vào đâu.
***********************************************************
Chút tình đầu
( Đỗ Trung Quân)
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu?
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại… mang về.
Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay…
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng hiểu – chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm.
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa...
Em chở mùa hè của tôi đi đâu?
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
Giữa giờ chơi mang đến lại… mang về.
Mối tình đầu của tôi là anh chàng tội nghiệp
Mùa hạ leo cổng trường khắc nỗi nhớ vào cây
Người con gái mùa sau biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay…
Mối tình đầu của tôi có gì?
Chỉ một cây đàn nhỏ
Rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
Ai cũng hiểu – chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm.
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em hái mùa hè trên cây
Chở kỷ niệm về nhà
Em chở mùa hè đi qua còn tôi đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa...
ÁO TRẮNG MÁ HỒNG
(Nguyễn Duy)
Thướt tha áo trắng nói cười
Để ta thương nhớ một thời áo nâu
Tóc hoe, tóc cháy trên đầu
Ta cùng bạn gái cưỡi trâu học bài
Áo trắng là áo trắng ai ?
Buồn phơ phất buổi ban mai đến trường
Long lanh ngọn cỏ giọt sương
Song song chân đất con đường xa xa
Áo trắng là áo trắng à !
Một hôm ta thấy bạn ta ngượng ngùng
Vờ che áo ngực hơi phồng
Để ta thương nhớ một thời áo nâu
Tóc hoe, tóc cháy trên đầu
Ta cùng bạn gái cưỡi trâu học bài
Áo trắng là áo trắng ai ?
Buồn phơ phất buổi ban mai đến trường
Long lanh ngọn cỏ giọt sương
Song song chân đất con đường xa xa
Áo trắng là áo trắng à !
Một hôm ta thấy bạn ta ngượng ngùng
Vờ che áo ngực hơi phồng
Áo trắng là áo trắng này !
phấp pha phấp phổng cái ngày ta mong
Bổng dưng bạn ấy lấy chồng
Bỏ ta lại giữa mùa đông xám trời
Áo trắng là áo trắng ơi!
Cho ta xin lại dáng người ta mơ
cho ta tí tẹo ngẩn ngơ
Ước chi người ấy bây giờ ở đây
Áo trắng là áo trắng bay
thấp tha thấp thỏm cái ngày ta mong
Rừng xanh ai nhuộm mà xanh
Má hồng ai nhuộm mà quanh năm hồng
phấp pha phấp phổng cái ngày ta mong
Bổng dưng bạn ấy lấy chồng
Bỏ ta lại giữa mùa đông xám trời
Áo trắng là áo trắng ơi!
Cho ta xin lại dáng người ta mơ
cho ta tí tẹo ngẩn ngơ
Ước chi người ấy bây giờ ở đây
Áo trắng là áo trắng bay
thấp tha thấp thỏm cái ngày ta mong
Rừng xanh ai nhuộm mà xanh
Má hồng ai nhuộm mà quanh năm hồng
Phan Thanh Tân sưu tầm
Tình cờ vào trang này của các bạn tôi nhớ tuổi học trò của tôi quá đỗi,30 năm rồi. Cảm ơn các bạn.
ReplyDelete@ bạn Nặc danh: Cám ơn bạn đã ghé thăm blog. 30 năm, gần như cùng thế hệ nên dễ cùng suy tư, đồng cảm lắm. Chúc bạn luôn khỏe, vui...
ReplyDeletetôi cũng có một mối tình học trò rất đẹp, gắn với quê nghèo,bạn bè nghèo, gia cảnh nghèo, áo quần mặc cũng không đẹp, xe ko đẹp,không điện thoại... nhưng chúng tôi đã thương nhau lặng thầm, là động lực, niềm tin để học tập. Đã 10 năm xa trường và cũng từng ấy thời gian tôi và người ấy rẽ qua hai con đường khác nhau và giờ thì xa nhau mãi mãi. Tôi biết rằng người ấy chưa quên tôi và tôi cũng vậy, nhưng đã ko còn là của nhau, ai cũng đã có gia đình, tôi rất muốn gặp lại người ấy một lần, đc nhìn vào ánh mắt ấy, đc người ấy tặng cho một bông hoa sim tím bên đương như thuở ấy... nhưng chắc chắn là ko đc dù chỉ cần một tin nhắn là chúng tôi có thể gặp nhau. kỷ niệm xin chôn giấu trong lòng... bài thơ làm tôi xúc động quá
ReplyDeleteRe bạn (Nặc danh21.11.2012): Cho dù thế nào thì mối tình đầu, lại là tình học trò vẫn sẽ mãi mãi theo ta đến tận cùng năm tháng. Bạn đã đọc truyện ngắn Ngày ấy, ngày ấy chưa nhỉ? Một chuyện tình buồn thật đẹp...
ReplyDeleteĐời người ai cũng có một thời để nhớ, có một góc riêng và có một khoảng trời để nhìn lại... cảm ơn bạn rất nhiều, mình sẽ đọc câu chuyện ấy! và chắc chắn sẽ nói với bạn một điều gì đó sau khi đọc xong.
ReplyDeleteSao mình tim trên google ko có truynej Ngày ấy, ngày ấy nhỉ?bạn chỉ địa chỉ mình dọcđc ko? cam on ban
ReplyDeleteBạn click vào đây nhé. Thân ái
ReplyDeletehttp://www.nhuygialai.com/2010/11/ngay-ay-ngay-ay_6.html