Chùm thơ Phố núi Pleiku (1)-nhiều TG
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Chùm thơ Phố núi (1)
----------------------------------
Vẫn ngày rất phố
Vẫn Pleiku vẫn phố mù sương
Vẫn biển Hồ xanh trong
Vẫn trầm mặc Hàm Rồng
Rêu con đường những mưa bay
Dã quỳ vàng lay
Vẫn em là sương lãng đãng tình nhân
Phố núi cao phố núi tình thân (*)
Tôi tìm em trận đồ người đâu đó
Duyên nợ thôi kiếp nào em tôi
Pleiku vẫn ngày rất phố
Hương cà phê bóng chiều đê mê
Sê San sông chảy xuôi về
Pleiku
Những ngày như gió những ngày mây
Muốn về bên phố ngã lưng ngủ say
Viết câu thơ tình, hình phố núi
Bấm đốt tay phong trần hỏi tuổi
Tuổi tôi tóc bạc nhen rồi
Pleiku
Tìm em là sương
Phố mờ trong sương
Sương lấp
Em chìm đâu mất
Nụ cười sóng sánh Biển Hồ đầy
Vẫn biển Hồ xanh trong
Vẫn trầm mặc Hàm Rồng
Rêu con đường những mưa bay
Dã quỳ vàng lay
Vẫn em là sương lãng đãng tình nhân
Phố núi cao phố núi tình thân (*)
Tôi tìm em trận đồ người đâu đó
Duyên nợ thôi kiếp nào em tôi
Pleiku vẫn ngày rất phố
Hương cà phê bóng chiều đê mê
Sê San sông chảy xuôi về
Pleiku
Những ngày như gió những ngày mây
Muốn về bên phố ngã lưng ngủ say
Viết câu thơ tình, hình phố núi
Bấm đốt tay phong trần hỏi tuổi
Tuổi tôi tóc bạc nhen rồi
Pleiku
Tìm em là sương
Phố mờ trong sương
Sương lấp
Em chìm đâu mất
Nụ cười sóng sánh Biển Hồ đầy
Thái Uyên 02/11/2009
-----------------------------------
(*): Nhớ -Vũ Hữu Định
(*): Nhớ -Vũ Hữu Định
PHỐ & NGÀY TÌM TÔI KÍ ỨC
(Cho Phố núi cao và ngày về)
Thả trôi phố chiều, tôi
vo kí ức ngày thơ ngọ ngậy
lộ thiên đời áo gạo lớ ngớ tôi
Gập mặt nỗi đời
khát mùa quỳ vàng quay quắt nhớ
ngăn tim & bài thơ dang dỡ
đêm chân trần quờ quạng badan
Phố gói ngày mùa đan lãng đãng
sương mờ đường khách
mặc trầm Hàm Rồng
ngân ngấn Biển Hồ
lơ ngơ bàn cờ
lên xuống
Đau đáu chờ
cất mười lăm năm(*) nhắc nhở
thiên di núi sau lưng mõi cổ
u mê tôi nợ nần
trận đồ người đuổi bắt: phố - tôi
Kệ bữa chợ người
mặc sóng đời loay hoay chìm nỗi
tôi gấp phố, chiều nay
thuyền giấy xoay
mưa cỡi trần
một tôi tắm giữa một đời
vo kí ức ngày thơ ngọ ngậy
lộ thiên đời áo gạo lớ ngớ tôi
Gập mặt nỗi đời
khát mùa quỳ vàng quay quắt nhớ
ngăn tim & bài thơ dang dỡ
đêm chân trần quờ quạng badan
Phố gói ngày mùa đan lãng đãng
sương mờ đường khách
mặc trầm Hàm Rồng
ngân ngấn Biển Hồ
lơ ngơ bàn cờ
lên xuống
Đau đáu chờ
cất mười lăm năm(*) nhắc nhở
thiên di núi sau lưng mõi cổ
u mê tôi nợ nần
trận đồ người đuổi bắt: phố - tôi
Kệ bữa chợ người
mặc sóng đời loay hoay chìm nỗi
tôi gấp phố, chiều nay
thuyền giấy xoay
mưa cỡi trần
một tôi tắm giữa một đời
SêSan 4- đêm 06/11/2009
Thái Uyên
Thái Uyên
---------------------------------------
(*)Nhật ký phố núi cao
(*)Nhật ký phố núi cao
Phố Nợ
Là Hàm Rồng che hoàng hôn xõa phố
Biển Hồ sâu xanh thẳm một hồn thơ
Pleiku, hương đất ba-dan
rặng dã quỳ vàng mờ sương sớm
dưới chân ngờm ngợp trăng lên ngàn
Một đời phố ôm tôi, duyên nợ
con đường dài lộ thiên ký ức
cười khóc ngày mưa
bụi mào gà, rào dâm bụt, súng tre
hái kò ke làm đạn
chơi giữa phố, phố đuổi bắt tôi.
Pleiku xa
đáy ba lô vương gai mắc cỡ,buồn thơ
Bửu Nghiêm, chuông chùa lơi
giật mình nước mắt trẻ con
Biển Hồ sâu xanh thẳm một hồn thơ
Pleiku, hương đất ba-dan
rặng dã quỳ vàng mờ sương sớm
dưới chân ngờm ngợp trăng lên ngàn
Một đời phố ôm tôi, duyên nợ
con đường dài lộ thiên ký ức
cười khóc ngày mưa
bụi mào gà, rào dâm bụt, súng tre
hái kò ke làm đạn
chơi giữa phố, phố đuổi bắt tôi.
Pleiku xa
đáy ba lô vương gai mắc cỡ,buồn thơ
Bửu Nghiêm, chuông chùa lơi
giật mình nước mắt trẻ con
Pleiku,18/10/2008
Thái Uyên
Thái Uyên
Cảm Xúc
(Cho Thái Uyên)
(Cho Thái Uyên)
Mơ ước một ngày nghe nhạc Trịnh
Rừng núi hoang vu
Giữa lòng đô thị
Sao đèn khuya ngọn đỏ ngọn xanh
Mà lòng anh lại thành phố núi
Mơ ước một ngày gánh trên vai hai chữ phiêu bồng
Bỏ những con đường thành đô ồn ào ta về với núi
Núi mang gương mặt người đàn bà bình yên sau cơn yêu cháy bỏng
Đứng buông tay chờ yêu dấu quay về
Rừng mang trong trái tim mình ngọn đuốc
Soi rõ con đường chuộc lỗi với mây xanh
Ôi, người đô thị thèm mơ về phố núi
Người núi rừng lại hoang hoải thành đô
Những ngón tay hôm nay có khi nào đánh tráo
Như quân bài xanh đỏ những yêu thương
Ta ngồi ở một nẻo của căn phòng nhỏ
Không biết mình đang ở đồng bằng hay ở núi
Chỉ câu thơ cứ lạnh lùng bước tiếp
Như dấu chấm câu này.
Rừng núi hoang vu
Giữa lòng đô thị
Sao đèn khuya ngọn đỏ ngọn xanh
Mà lòng anh lại thành phố núi
Mơ ước một ngày gánh trên vai hai chữ phiêu bồng
Bỏ những con đường thành đô ồn ào ta về với núi
Núi mang gương mặt người đàn bà bình yên sau cơn yêu cháy bỏng
Đứng buông tay chờ yêu dấu quay về
Rừng mang trong trái tim mình ngọn đuốc
Soi rõ con đường chuộc lỗi với mây xanh
Ôi, người đô thị thèm mơ về phố núi
Người núi rừng lại hoang hoải thành đô
Những ngón tay hôm nay có khi nào đánh tráo
Như quân bài xanh đỏ những yêu thương
Ta ngồi ở một nẻo của căn phòng nhỏ
Không biết mình đang ở đồng bằng hay ở núi
Chỉ câu thơ cứ lạnh lùng bước tiếp
Như dấu chấm câu này.
Saigon.20/11/2009
Lê Nguyệt Minh
Lê Nguyệt Minh
Bầu trời và cơn mưa nhỏ
(Tặng Hoa Đắng và....)
tôi thả tôi vào Pleiku
bầu trời cái váy màu mây ghi xám
những cơn mưa nhỏ, mắt lệ long lanh
những ngả dốc áy náy, ngực len ấm
cà phê mở dưới vòm cây xanh nét mi
*
tôi thả tôi vào dàn dạt mưa, hạt nhỏ
như sương như mộng tình tôi thở
phố khỏa thân mưa ướt đồi, em ướt
ngõ xộc xệch, đường lặng trắng, mưa em cười
*
tôi thả tôi tồng ngồng chạy giữa mưa đêm
điên một chút, với em, đen mắt xuân thì
em hát lời tả tơi, lời lả lơi
đừng xa em – đừng xa em đêm nay
*
nhưng mưa đã thôi và em đã xa tôi
như hoàng hôn cứ tấu lên nỗi buồn già cổi
không có bình minh nắng thơm môi
Pleiku
đã quá xa em, bầu trời cơn mưa nhỏ
bầu trời cái váy màu mây ghi xám
những cơn mưa nhỏ, mắt lệ long lanh
những ngả dốc áy náy, ngực len ấm
cà phê mở dưới vòm cây xanh nét mi
*
tôi thả tôi vào dàn dạt mưa, hạt nhỏ
như sương như mộng tình tôi thở
phố khỏa thân mưa ướt đồi, em ướt
ngõ xộc xệch, đường lặng trắng, mưa em cười
*
tôi thả tôi tồng ngồng chạy giữa mưa đêm
điên một chút, với em, đen mắt xuân thì
em hát lời tả tơi, lời lả lơi
đừng xa em – đừng xa em đêm nay
*
nhưng mưa đã thôi và em đã xa tôi
như hoàng hôn cứ tấu lên nỗi buồn già cổi
không có bình minh nắng thơm môi
Pleiku
đã quá xa em, bầu trời cơn mưa nhỏ
Pleiku .Hè 2009
Vĩnh Phúc
Vĩnh Phúc
Bài thơ phố
(Tặng Thái Uyên)
Ba ngày ở Pleiku
Chỉ đi trên những con phố thấp
Sương mờ khuất khói cafe
Buổi sáng mưa
Ban chiều mưa
Đêm trong vòng tay người
Nên chẳng nhớ
Ba ngày ở Pleiku
Chỉ quẩn quanh dăm ba con phố
Ngắm phong lan rừng
Nở hoa trong buổi vừa nắng vừa mưa
Tay bấu vào ghế
Tìm chỗ dựa
Giờ có người nhắc tới Pleiku
Lòng chợt ngả vàng như hoa dã quỳ triền dốc
Mà chưa từng gặp.
Xao xuyến
Pleiku.
Chỉ đi trên những con phố thấp
Sương mờ khuất khói cafe
Buổi sáng mưa
Ban chiều mưa
Đêm trong vòng tay người
Nên chẳng nhớ
Ba ngày ở Pleiku
Chỉ quẩn quanh dăm ba con phố
Ngắm phong lan rừng
Nở hoa trong buổi vừa nắng vừa mưa
Tay bấu vào ghế
Tìm chỗ dựa
Giờ có người nhắc tới Pleiku
Lòng chợt ngả vàng như hoa dã quỳ triền dốc
Mà chưa từng gặp.
Xao xuyến
Pleiku.
Anna Phạm- 2008
Vô Thanh
(Tặng T.L.T.)
(Tặng T.L.T.)
Từ rất xa
Ý nghĩ chỉ là một dấu chấm
Một thoáng mờ
Sương
Từ rất xa
Gió đến bằng đôi cánh
Cuốn hương đêm và ngày
Vương
Từ rất xa
Giọng nói ấm nồng theo em trăn trở
Mơ
Cổ tích không dành cho tuổi
Câu chuyện
Mang hình hài hạt bụi
Rơi
Đến vô cùng
Ta đã gặp
Như một sắp đặt
Từ nơi rất xa
Một lần nào đó
Tình cờ
Em và anh đồng điệu
Giới hạn diễn giải
Vô thanh
Ý nghĩ chỉ là một dấu chấm
Một thoáng mờ
Sương
Từ rất xa
Gió đến bằng đôi cánh
Cuốn hương đêm và ngày
Vương
Từ rất xa
Giọng nói ấm nồng theo em trăn trở
Mơ
Cổ tích không dành cho tuổi
Câu chuyện
Mang hình hài hạt bụi
Rơi
Đến vô cùng
Ta đã gặp
Như một sắp đặt
Từ nơi rất xa
Một lần nào đó
Tình cờ
Em và anh đồng điệu
Giới hạn diễn giải
Vô thanh
Đêm KonTum.16/05/2010
Hồng Thủy Tiên
Hồng Thủy Tiên
0 Comment: