Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Em và phố...(NPV)

Em và phố…

Biết đâu em về phố đông
Tôi tìm em- trọn hư không- một đời.
Yêu thương xưa dẫu xa vời
Lối xưa thềm vắng, dấu người còn đây…

Biết đâu em về phố tây
Tôi chờ- tê dại vòng tay. Thẫn thờ...
Còn gì không, những dại khờ
Môi hôn- nửa gối ôm hờ, mộng say!

Biết đâu em giữa phố này
Tôi cùng em, mãi- tháng ngày hư hao.
Vỗ về, thôi- giấc chiêm bao
Nửa hồn phố, nửa tình nào cho nhau…

                                     NPV-07.2011
Em và phố 2

COMMENTS G+/FB:

4 Comments:
  1. NghiaRex (otofun)4/8/11

    Phố buồn, người cũng buồn thêm
    Đêm khuya chăn lẻ, còn em xứ người
    Ngậm cười đũa lệch một đôi
    Tình xưa xin hẹn trọn đời chẳng quên.

    Giờ này chăn ấm, đệm êm
    Có bao giờ nhớ hay quên một người
    Phố xưa giờ chỉ mình tôi
    Mưa giăng vạn lối, tình trôi đường nào?

    ReplyDelete
  2. Slaz8 (otofun)4/8/11

    Phố đã già đi khi vắng em
    Chiều đông rét buốt gió qua thềm
    Ta chờ người đến lòng nhung nhớ
    Phố kia như đã vội lên đèn

    Anh nhớ ngày xưa phố ngày xưa
    Cùng em bắt nước mỗi khi mưa
    Phố giờ đông lắm người xa lạ
    Bao người qua lại vẫn cô đơn

    Anh vẫn chờ em hỡi tình nhân
    Canh khuya chợp mắt có đôi lần
    Say trong ân ái trao hơi ấm
    Tỉnh mộng mới hay phố đông rồi

    ReplyDelete
  3. Anonymous7/8/11

    MỘT bài thơ để người người đọc , đọng một chút dư âm đã là thành công - tạo thêm sự hứng khởi để người đọc làm thêm vài câu thơ thì chắc bài thơ đã đi vào hồn người bằng một cảm xúc sâu lắng , tồn tại mãi một ấn tượng không phai - chúc mừng nhà thơ Phạm văn Nhuỵ 12ckt - chúc blog Nhuy thêm nhiều bài thơ hay

    ReplyDelete
  4. Phố xưa giờ đã vắng người hôm xưa..Chia sẻ cùng chú nhé..!

    Phố xưa..
    Người đi rồi phố nhỏ buồn tênh
    Còn tôi thì vẫn ở nơi đây
    Hôm nào phố ấy còn huyên náo
    Nay đã đi vào trong vắng êm.

    Bước chân trong nỗi sầu vụng dại
    Người lại qua, xuôi ngược lại qua
    Tôi nghe được điều gì tan vỡ
    Tất cả thành xa lạ, lạ xa.

    Bước độc hành theo những cánh thư
    Ngày em đến đã thành quá khứ
    Tình yêu ơi hãy mau đi vội
    Tôi biết người xa, đã rất xa.
    Thanh Quang.

    ReplyDelete

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian