Tản mạn 2- Thùy Phương
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TẢN MẠN
Khi bước chân vào ngưỡng cuộc đời
Mới nhận thấy bao điều mới lạ
Đời học sinh sao ngây ngô quá !
Chẳng muộn phiền, chẳng biết suy tư
Nhớ cậu học trò ngốc ngếch, hiền khô
Trong ánh mắt bao điều muốn nói
Bị trêu chọc khi tỏ tình cùng con gái
Cứ ngập ngừng chẳng nói nên câu
Nhớ cô học trò nhí nhảnh, hồn nhiên
Luôn múa hát , miệng cười toe tét
Trong đó cả thiên đường mơ ước
Có ước mơ nào hiện thực đâu ! ?
Có vui không ? sau bao năm gặp lại
Anh bây giờ đâu phải ngày xưa
Đã cứng cỏi, dạn dày sương gió
Em đã là nội ngoại của đàn con
Cuộc đời đó, mỗi người, mỗi ngã
Đường quanh co, bằng phẳng, chông gai
Nhưng Cám ơn đời, cho chúng ta gặp lại
Vẫn mãi là người bạn của ngày xưa
Kon Tum 09 -2009
Nguyễn Thị Thuỳ Phương
Mới nhận thấy bao điều mới lạ
Đời học sinh sao ngây ngô quá !
Chẳng muộn phiền, chẳng biết suy tư
Nhớ cậu học trò ngốc ngếch, hiền khô
Trong ánh mắt bao điều muốn nói
Bị trêu chọc khi tỏ tình cùng con gái
Cứ ngập ngừng chẳng nói nên câu
Nhớ cô học trò nhí nhảnh, hồn nhiên
Luôn múa hát , miệng cười toe tét
Trong đó cả thiên đường mơ ước
Có ước mơ nào hiện thực đâu ! ?
Có vui không ? sau bao năm gặp lại
Anh bây giờ đâu phải ngày xưa
Đã cứng cỏi, dạn dày sương gió
Em đã là nội ngoại của đàn con
Cuộc đời đó, mỗi người, mỗi ngã
Đường quanh co, bằng phẳng, chông gai
Nhưng Cám ơn đời, cho chúng ta gặp lại
Vẫn mãi là người bạn của ngày xưa
Kon Tum 09 -2009
Nguyễn Thị Thuỳ Phương
0 Comment: