Thảng thốt...(Lệ Mai)
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Thảng thốt...
Hãy nói với em, em phải làm gì
khi mùa không về nữa?
Chiếc lá rơi tàn úa
hoang lạnh trong đêm
Không còn bước chân quen,
sỏi co mình thổn thức
Cuối con đường, ẩn khuất một bóng hình…
Hãy nói với em,
em phải làm gì?
Giọt nước mắt mặn môi rơi
không đủ sức níu người ở lại !
Phượng rực đỏ suốt một thời nông nổi
Sắc nào cho em?
Em xòe tay vào đêm
Thảng thốt gọi: thời gian ơi trở lại !
Tháng ngày lặng im, trôi mãi…
-Lệ Mai-
Hãy nói với em, em phải làm gì
khi mùa không về nữa?
Chiếc lá rơi tàn úa
hoang lạnh trong đêm
Không còn bước chân quen,
sỏi co mình thổn thức
Cuối con đường, ẩn khuất một bóng hình…
Hãy nói với em,
em phải làm gì?
Giọt nước mắt mặn môi rơi
không đủ sức níu người ở lại !
Phượng rực đỏ suốt một thời nông nổi
Sắc nào cho em?
Em xòe tay vào đêm
Thảng thốt gọi: thời gian ơi trở lại !
Tháng ngày lặng im, trôi mãi…
-Lệ Mai-
Nói với em, anh sẽ nói điều gì?
ReplyDeletekhi tình yêu chỉ còn là xa vắng.
lời gian dối có làm vơi cay đắng?
lời vụng về, như giết cả hồn em !
Nửa cuộc đời, cứ mộng ảo hoài đêm
dù vẫn biết đường về không chung lối
Em thảng thốt cho một thời nông nỗi
Anh mõi mòn ôm cả kiếp phù du…
Thản thốt ! ...
ReplyDeletetựa đề bài thơ hay - bài thơ cũng hay . Bài thơ đã có riêng nó một giai điệu rồi
hãy nói với em ...
khi mùa không về nữa
Chiếc lá rơi tàn úa
hoang lạnh trong đêm
không còn bước chân quen
sỏi co mình thổn thức
cuối con đường ẩn khuất một bóng hình
Bài thơ rơi theo từng nhịp điệu , từng chữ rơi như những giọt nước mắt rơi - sự ra đi của ai đó là sự 'thản thốt' đến không ngờ và nó cứ mãi ẩn khuất đọng lại... nhưng vẫn không đủ sức 'níu chân người ở lại '
Đọc bài thơ , giai điệu của nó theo nhịp điệu sẳn có vang lên , tiế rằng cây đàn guitar đã lâu rôi không còn sử dụng , dây đứt phím chùng - không thì có lẻ tôi có thêm một ca khúc ...
chỉ tiết rằng đ0ạn diệp khúc
... em xòe tay trong đêm
thản thốt gọi , thời gian ơi trở lai
Tháng ngày lặng im , trôi mãi
hình như đoạn này còn ngắn chưa đủ cho ca khúc
TÁC GIẢ ơi ! làm thêm chút nữa đươc không - và hưa với tác giả tôi sẽ gởi cho tác giả bài hát tôi phổ nhạc qua BLOG này .
"Em xòe tay vào đêm
ReplyDeleteThảng thốt gọi: thời gian ơi trở lại !
Tháng ngày lặng im, trôi mãi…"
một cuộc tình thật đẹp đã qua đi, còn lại bóng hình một người con gái hằng đêm lắng nghe tiếng rơi từng chiếc lá úa, ngóng một bước chân quen, tưởng như sỏi đá trở mình...Nỗi buồn vẫn hiện hữu như mới hôm qua, vẫn làm em thảng thốt mỗi đêm đêm. Bài thơ rất hay, và buồn quá...