Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Văn tế nghĩa sĩ chứng khoán (ST)

Văn tế nghĩa sĩ chứng khoán

         (Tin Vietnamnet: Viện tâm thần Bệnh viện Bạch mai đón nhận nhiều “đại gia” ghé thăm tệ xá của mình nhất chính là thời điểm thị trường chứng khoán rơi xuống đáy. Quả thật chẳng có nơi đâu như xứ mình, cứ nhắm mắt nhắm mũi chạy theo phong trào dù chẳng hiểu biết tý gì, để rồi cuối cùng lãnh đủ hậu quả. Văn tế này chỉ là thư giãn, nhưng cũng đắng lòng...)

Hỡi ơi !
Kèn trống não nề,
Lòng dân trời tỏ
.
Mười năm công xe ôm, xưa ắt còn danh nổi phao câu,
Một trận vỡ chứng ung, tiền tuy mất tiếng vang như mõ.

Nhớ khi xưa
Côi cút làm ăn,
Toan lo nghèo khổ,
Chưa quen chứng khóan, đâu tới sàn nhung
Chỉ biết xe ôm, bán rau chợ nhỏ
Việc cân, việc đong, việc đo, việc đếm…,tay vốn làm quen;
Lệnh mua, lệnh bán, lệnh hủy, lệnh gì, …mắt chưa từng ngó.
Đêm nằm mơ xe hơi nhà lầu thích đến ngứa gan
Ngày coi thấy gái đẹp nhà hàng muốn ra bá cổ

Nào đợi ai đòi ai bắt, phen này xin ra sức kinh doanh.
Chẳng thèm cổ tốt cổ xấu, chuyến này dốc hết tay bộ hổ.

Khá thương thay
Vốn chẳng phải đầu cơ, đầu tư, theo dòng dõi phái kinh doanh;
Chẳng qua là xe ôm, bán bún, mến chứng thì đầu tư tài chính
Mười tám công ty chứng khóan đang đợi tập rèn;
Trăm bốn chục công ty niêm yết không chờ bài bố.
Ngoài cật có manh áo vải, nào đợi mang bao bạc, bao vàng
Trong tay cầm một sổ đỏ, cần gì phải tiền Đô, tiền Bảng.
Chân đi dép tổ ong, cũng mua được cổ này cổ nọ;
Đầu đội nón cối, cũng bán được mã nọ mã kia.
Chi nhọc xếp hàng, đạp rào lướt tới, coi bảo vệ cũng như không.
Lấn với thằng Tây, xông vào đặt lệnh, liều mình như chẳng có.
Ngày lên sàn ngó Trần-Sàn -Xanh Đỏ
Tối về nhà coi Báo--Mạng-Tivi

Văn tế chứng khoán. cuối tuần thư giãn. Pleiku phố núi và bạn bè

Nhưng hỡi ôi!
Một trận Chứng tan,
Hai sàn sụp đổ.
Những ngày đen tối, đâu biết xác phàm vội bỏ.
Một chốc thương trường, nào hay da ngựa bọc thây.
Giờ đây tay trắng.
Tương lai mịt mù
Nghĩ rằng
Vì ai khiến nhà đầu tư khó nhọc, ăn tuyết nằm sương?
Vì ai xui nên nhà cửa tan hoang, xiêu mưa ngà gió?
Chết không xong vì ôm cổ phiếu , quẳng thì thương, vương thì tội, nghĩ lại thêm buồn.
Sống vất vưỡng nơi sàn chứng khóan, uống nước lã, gặm bánh mì, nghe càng thêm hỗ.

Ôi thôi thôi!
Đau đớn mấy, mẹ già ngồi khóc trẻ, ngọn đèn khuya leo lét trong lều,
Não nùng thay, vợ yếu chạy tìm chồng, con bóng xế vật vờ trước ngõ.
Sống mà trả được nợ, danh thơm đồn sáu tỉnh cũng đều khen
Chết mà như chúa Chổm, tiếng *** trải muôn đời ai cũng chửi
Sống chứng khóan, thác cũng chứng khóan, linh hồn xin theo các nhà đầu tư học hỏi nọ kia
Vui cổ phiếu, buồn cũng cổ phiếu, lời dụ dạy vẫn còn một chữ "hối" đủ đền công đó.

Hỡi ôi!
Nước mắt đầu tư lau chẳng ráo, thương vì hai chữ Chứng ung.
Cây nhang nghĩa khí thắp!!!
 -TEU- (NPV sưu tầm)

COMMENTS G+/FB:

1 Comments
  1. Anonymous28/12/11

    kiê3u này chắc tớ cũng làm bài văn tế ĐỊA ỐC quá .

    ôi thôi , thôi !
    Nhà tan , cửa nát - giá như bó rau , con cá ngoài chợ
    đầu tư bao năm , dêm mơ , ngày mớ , chờ giá lên kiếm chát
    Đâu có ngờ thị trường tan tác , nợ ngân hàng chồng chất
    Tới ngày đáo hạn không kịp trả , nhà cũng tiêu mà mạng tiêu
    Sống mà trả được nợ, danh thơm đồn sáu tỉnh cũng đều khen
    Chết mà như chúa Chổm, tiếng *** trải muôn đời ai cũng chửi
    Thôi !
    Phen này xách bị lang thang
    lấy trời làm màng , lấy đất làm chiếu - vỉa hè lăn lóc
    Khóc mà chi , tủi hổ mà chi - thắng làm vua nhiều cung tần mỹ nữ
    Thua ! vỉa hè - xe ôm đắp đổi qua ngày - chết trôi sông xem như đời hết nợ
    ô hô - Ngó lên trời khóc ba tiếng
    Dòm xuống đất cười ba tiếng , dù sao cũng một thời kinh doanh địa ốc - cũng lắm thằng nhìn ông NHỎ DÃI HI HI HO HO HA HA

    ReplyDelete

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian