Chùm thơ Xuân 2012- nhiều TG
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
Chùm thơ Xuân 2012 (nhiều tác giả)
------------------------------------------------
Lặng lẽ với Mùa Xuân
Một mùa xuân lặng lẽ đi qua
Thổi bụi cát đầy ngôi quán nhỏ
Những ngày vắng lòng im im nhớ
Vạt tóc dài nghiêng suốt hồn tôi
Ly cà phê cũng đắng tê môi
Chỗ ngồi trống trái tim lọt thõm
Bao năm tháng nợ lời lẫn vốn
Giờ ngồi đây vay chút tình em
Cô gái xanh một búp chồi lên
Tôi cổ thụ cội mai già cỗi
Đêm ba mươi như người tạ lỗi
Tạc bóng vàng lừng lừng trăm năm
Trót thương em níu cả vầng trăng
Tròn vành vạnh bóng rằm hư ảo
Sầu bỗng nặng chất trên vai áo
Tháng giêng dài cơn gió nghiêng chao
Lặng lẽ như một giấc chiêm bao
Em bước ra từ trong mộng mị
Tôi nhặt được ngày xưa hoàng thị
Thoáng bên đời cổ tích, ngày xưa…
Nên đầu xuân lặng lẽ cơn mưa
Thổi bụi nước long lanh quán gió
Sầu để lại mối tình thơ nhỏ
Một người ngồi buồn hết tháng giêng.
Xuân Mộc Châu
------------------------------------------------
Lặng lẽ với Mùa Xuân
Một mùa xuân lặng lẽ đi qua
Thổi bụi cát đầy ngôi quán nhỏ
Những ngày vắng lòng im im nhớ
Vạt tóc dài nghiêng suốt hồn tôi
Ly cà phê cũng đắng tê môi
Chỗ ngồi trống trái tim lọt thõm
Bao năm tháng nợ lời lẫn vốn
Giờ ngồi đây vay chút tình em
Cô gái xanh một búp chồi lên
Tôi cổ thụ cội mai già cỗi
Đêm ba mươi như người tạ lỗi
Tạc bóng vàng lừng lừng trăm năm
Trót thương em níu cả vầng trăng
Tròn vành vạnh bóng rằm hư ảo
Sầu bỗng nặng chất trên vai áo
Tháng giêng dài cơn gió nghiêng chao
Lặng lẽ như một giấc chiêm bao
Em bước ra từ trong mộng mị
Tôi nhặt được ngày xưa hoàng thị
Thoáng bên đời cổ tích, ngày xưa…
Nên đầu xuân lặng lẽ cơn mưa
Thổi bụi nước long lanh quán gió
Sầu để lại mối tình thơ nhỏ
Một người ngồi buồn hết tháng giêng.
Xuân Mộc Châu
"Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ ?"
(Quang Dũng)
Có thấy hồn lau nẻo bến bờ ?"
(Quang Dũng)
Xuân sắc Mộc Châu chừng đến sớm
Hoa mơ, hoa mận trắng thung mây
Thảo nguyên đây đó bò gặm cỏ
Tiếng khèn ai thổi gió lộng bay...
Em nhường Thủy Điện...về đây ở
Vẫn nhớ Mường La - thác sông Đà ?
Đồi chè đã biếc hương đồng tỏa
Gọi cánh ong vàng đến với hoa...
Anh tự đi xa, lòng vương vấn
Hoa Ban thắm mãi mối tình đầu
Trống hội ném CÒN tung cánh én
Nghe lòng phơi phới tới Mộc Châu
Hoa mơ, hoa mận trắng thung mây
Thảo nguyên đây đó bò gặm cỏ
Tiếng khèn ai thổi gió lộng bay...
Em nhường Thủy Điện...về đây ở
Vẫn nhớ Mường La - thác sông Đà ?
Đồi chè đã biếc hương đồng tỏa
Gọi cánh ong vàng đến với hoa...
Anh tự đi xa, lòng vương vấn
Hoa Ban thắm mãi mối tình đầu
Trống hội ném CÒN tung cánh én
Nghe lòng phơi phới tới Mộc Châu
-Nguyễn Châu-
nhắc tên kẻ đã khuất
hỏi người ở phương xa
ai người còn người mất
gọi nhau còn mặn mà
câu thơ xưa đọc lại
kỷ niệm thuở học đường
bóng mờ ngày thơ ấu
ngọt ngào những yêu thương
nhắc gì ngày gian khó
bao nhiêu lần chia tay
gặp nhau chia giọt lệ
buồn vui trên tháng ngày
người đi, người ngồi lại
khắc khoải trong vũng buồn
xa xôi không nói được
bao giờ là mùa xuân
thời gian khua lấp lánh
sợi tóc trắng trên đầu
tóc trắng lòng chưa bạc
bạn bè vẫn ngàn câu
-Mạc Phương Đình
.......................................................................................................
Một ngày Xuân
Ngày xuân thơ thẩn quê người
Biết hoa còn có tươi cười gió đông?
Xác xơ từng cánh ngô đồng
Nằm nghe tuyết lạnh đơm bông cuối mùa
Ngày xuân em chúc tôi chưa?
Nắm tay vẽ lại tuổi thừa trăm năm
Cái vui xa níu may gần
Cái lo gởi lại cái buồn lãng quên
Ngày xuân đời vẫn ly hương
Guốc ai gõ nhịp phố phường dòn tan
Phải tôi bên ánh đèn vàng ?
Trong chiêm bao thấy rộn ràng Xuân xưa...
-Lâm Hảo Dũng-
Biết hoa còn có tươi cười gió đông?
Xác xơ từng cánh ngô đồng
Nằm nghe tuyết lạnh đơm bông cuối mùa
Ngày xuân em chúc tôi chưa?
Nắm tay vẽ lại tuổi thừa trăm năm
Cái vui xa níu may gần
Cái lo gởi lại cái buồn lãng quên
Ngày xuân đời vẫn ly hương
Guốc ai gõ nhịp phố phường dòn tan
Phải tôi bên ánh đèn vàng ?
Trong chiêm bao thấy rộn ràng Xuân xưa...
-Lâm Hảo Dũng-
Theo Táo về Trời
Thổ Công, Thổ Địa, Thổ Kỳ
Việt hóa thành một nữ nhi hai chồng
một bà chở được nhiều ông
đời thường, thường có một ông nhiều bà
mỗi cuối năm được đi xa
bảy ngày vui vẻ nhẩn nha cõi trời
có con cá chép đây rồi
năm nay tôi cỡi theo chơi thế nào
toàn là những chuyện tầm phào
Ngọc Hoàng đã chết khi nào mất tiêu
trên trời chỉ còn bấy nhiêu:
mây xanh, mây trắng, gió phiêu du hoài
Na Tra, Thiên Lôi là ai ?
quan viên thượng giới cũng là quan tham ?
Hằng Nga bỏ cung Quảng Hằng
Tây Vương Mẫu đã hết làm thuốc tiên
trời chừ một cõi vô biên
ai muốn cưỡng chiếm, có quyền, xong ngay
Trọng Cao, Thị Nhi bó tay (1)
Phạm Lang cũng xuội mặt mày ngó lơ
Tam Vị Nhất Thể, thôi nào
mau chân quản thủ nấu xào cho xong
Ngọc Hoàng, nếu quả thật còn
xin ngài cho quả đất tròn nổ tung
mọi sinh vật được chết chung
hết đấm hết đá xưng hùng dương oai
ước mơ tôi thật hẹp hòi
biết đâu hạnh phúc không ngoài tầm tay
được cỡi con cá chép này
tôi bay theo gió theo mây đã đời
-Luân Hoán-
(1) tên tam vị táo quân Việt
(16-01-2012)
Đêm xuân buồn
Rượu nhạt ta hề ngày mỗi uống
Đời say ta bổng chốc say theo
Ô hay giữa đất trời cao rộng
Phiêu dạt riêng ta một mái chèo.
Hồ dễ bao năm trời lận đận
Sóng xô ngã trọn cả đời người
Ta đứng liêu xiêu trên đầu bến
Tựa mạn thuyền hát đoạn sông trôi.
Ơi chùm dâu bể chôn năm tháng
Dưới bóng trời cao mà say khan
Rượu cạn tình phai đêm bảng lảng
Bóng người chim khuất thoáng man man.
Em suốt một đời trôi dạt mãi
Xứ người cầm nước mắt đêm xuân
Bước trên dâu bể nào quay lại
Mà hẹn chi câu cổ tích buồn.
Ta trăm năm đêm về say khướt
Kiếp đoạn trường này ta với em
Nào ai hay nào ai biết được
Hát chi mãi khúc đêm xuân buồn...
-Huy Uyên-
Ly cà phê cũng đắng tê môi
ReplyDeleteChỗ ngồi trống trái tim lọt thõm
Bao năm tháng nợ lời lẫn vốn
Giờ ngồi đây vay chút tình em...
Trót thương em níu cả vầng trăng
Tròn vành vạnh bóng rằm hư ảo
Sầu bỗng nặng chất trên vai áo
Tháng giêng dài cơn gió nghiêng chao
Quá tuyêt vời những vần thơ của TKT